Nhỏ vén lều để bước ra suối. Nhỏ biết lần này đi có thể nguy hiểm nhưng nhỏ vẫn đi vì nhỏ cũng biết rằng chỉ có lần này mới có thể kết thúc hết tất cả. Nhỏ bước vội ra suối mà không biết được sau lưng đang có những ánh mắt đang nhìn theo rồi cũng di chuyển theo từng bước chân của nhỏ…
Uyên bước đến suối thì đã thấy Ánh Ngọc đứng đấy. Nhỏ hít một hơi thật sâu rồi bước đến chỗ Ánh Ngọc. Nhỏ đứng đối diện với Ánh Ngọc, cất giọng hỏi:
- Bạn kêu mình ra đây có chuyện gì?
- Bạn thật sự không biết. – Ánh Ngọc hỏi.
- Mình nghĩ có gì thì bạn cứ nói thẳng. – Nhỏ nói.
- Bạn nghĩ mình còn gì để nói. – Ánh Ngọc nói.
-… - Uyên im lặng không trả lời.
- Mình biết Đức đã tỏ tình với bạn. – Ánh Ngọc nói.
- … - Uyên vẫn im lặng.
- Bạn vẫn chưa trả lời.
- …
- Mình xin bạn đừng nhận lời của anh ấy, được không?
- …
- Mình rất yêu Đức, mình chỉ muốn anh ấy được ở bên mình. Mình xin bạn đấy, đừng cướp anh ấy khỏi mình. – Ánh Ngọc cầu xin.
- Bạn thật sự yêu anh ấy đến vậy sao? – Uyên nói.
- Mình yêu anh ấy nhiều lắm. Mình xin bạn đó, đừng cướp anh ấy khỏi mình. – Ánh Ngọc nắm lấy cánh tay nhỏ khóc nức nở.
- Ánh Ngọc…
- Mình xin bạn đó, được không?
- Không, tình yêu không thể gượng ép được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-cua-nhung-con-mua/2435920/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.