Quay lại với phòng của Uyên. Giờ đây, trong phòng chỉ còn lại Đức và Uyên. Uyên tức giận cầm cái chăn kéo lên che kín hết cả người giả vờ ngủ. Đức bước đến cầm lấy dĩa trái cây, nói:
- Cô ăn trái cây không? Tôi gọt rồi này..
- Không, không cần, không ăn.
- Ăn đi, trái cây tốt cho sức khỏe lắm đấy. – Đức cầm lấy một miếng đưa ra trước mặt Uyên.
- Không ăn. – Uyên kiên quyết.
- Ăn đi, ngon lắm đấy.
- Tôi đã nói là không ăn cơ mà, sao anh cứ lì thế? – Uyên quát.
- Cô sao vậy?
- Không sao cả.
- Tôi làm gì sai à?
- Anh không làm sai gì cả. Anh đừng chăm sóc tôi nữa, đi lo cho Ánh Ngọc của anh đi.
- Sao tôi lại phải lo cho Ánh Ngọc?
- Tại anh thích cô ta với lại cô ta là vị hôn thê của anh.
- Ai nói với cô là cô ta là vị hôn thê của tôi thì tôi sẽ thích cô ta?
- Không cần ai nói cả, rõ ràng là vậy.
- Tôi không thích Ánh Ngọc, người tôi thích là một người khác.
- Anh nói dối, anh có giỏi thì nói anh thích ai đi.
- Được, tôi nói. Tôi thích cô. Cô làm bạn gái của tôi được chứ. – Đức nói.
Cả không gian chìm vào im lặng hoàn toàn. Không ai trong cả hai người lên tiếng cả, chỉ lặng lẽ nhìn nhau. Uyên có nghe lầm không, Đức nói thích cô đấy…
….
7.00 a.m Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-cua-nhung-con-mua/2435917/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.