7h sáng cô đã lên xe về nhà. ngồi trên xe nhìn những hàng cây mọc lên thẳng hàng ngay ngắn, những hàng cây cao chót vót như những đỉnh núi. Đi qua những đồng ruộng, với đàn cò thẳng cánh cò bay. Mấy chú, mấy bác đang cày cấy. Lại nhìn lên bầu trời xa xăm cô lại nôn nao,ko bt mẹ bây giờ ra sao. Và quyết định làm một giáo viên thay vì làm một bác sĩ có đúng hay ko! Miên man suy nghĩ thì thấy đã gần đến nhà. Cô thở dài, dù sao đã chọn rồi bây h có chọn lại cũng k đc. Đi bước tính bước vậy.
Bước vào nhà đã thấy daddy xem TV, cô rón rén tới gần ôm daddy:“ Con về rồi nè! Nhớ daddy quá cơ! Daddy có nhớ con ko nà?”
Daddy phì cười:“ Không! “
Cô hậm hực:“Lẩy! Con đi đây ai nhủ daddy k nhớ con:v”
Daddy cười to: “nhớ nhớ, to đầu rồi mà còn làm nũng! Thiệt là, thôi vào trong phụ bếp với dì đi, daddy lên kêu em xuống.”
Cô đi vào trong bếp, nhìn dì đang lụi hụi cắt rau. Cô ao ước giá như đó là mami mình thì happy biết mấy. Nhưng ngày đó sẽ khó mà tới. Bởi lẽ khi mẹ cô ngày bệnh càng nặng, mami biết mình k thể đủ sức để lo cho gia đình, k thể cho cô một người e để bầu bạn. Mặc kệ bên ngoại có ra sức phản đối, mẹ vẫn ngậm đắng nuốt cay cho ba đi thêm bước nữa. Chỉ nghĩ đến đây thôi mà tim cô như nghẹn lại. Kiềm chế cảm xúc, cười thật tươi:“Chào dì, để con vào phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-cua-ngay-hom-nay/3199465/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.