Buổi tuyển nhân viên đã bắt đầu được 1 tiếng đồng hồ rồi nó thì cứ thản nhiên ngồi chơi điện thoại thôi. Còn bọn người kia thì cứ bôi son chát phấn nồng nặc cả một phòng toàn người là người thật khó chịu, mà đi tham dự tuyển nhân viên trang điểm làm gì kinh vậy? Tới vừa nãy nghe bọn họ nói giám khảo là đàn ông a làm vậy để quyến rũ người ta đó thời đại bây giờ đúng là rắc rối. Nó ngồi rõ một tiếng đồng hồ chân cũng tê lắm vậy là duỗi cái chân ra cho thoải mái nào ngờ vừa duỗi chân thì lại có người vấp vào chân của cô ngã sầm một cái. Đó là phụ nữ nha.
-Tôi thành thật xin lỗi cô có sao không?- Nó hỏi cô gái kia cũng không có ý đỡ cô ta dậy đơn giản vì...nó lười.
-Đồ ăn mày kia đã đi tuyển nhân viên rồi không chịu ngồi yên còn duỗi chân cái gì hả? Cái váy này của tôi bị nhăn rồi nó là thương hiệu có hạn trên thế giới đó cô đền nổi không hả khổng thì cút khỏi công ty đi.-Cô gái gắt gỏng.
Thật là đồ đàn bà xấu tính. Nó nghĩ:
-Tôi đi tuyển nhân viên là chuyện của tôi. Tôi duỗi chân cũng là việc của tôi, tôi có ăn có học đàng hoàng càng không phải ăn mày gì cả mà cô nghĩ cô là cái gì khi bắt tôi phải dừng việc tham dự tuyển nhân viên hả. Cái váy của cô nhăn đem đi là thì được rồi còn cần đền sao? Đúng là con người quái gở mà.-Nó thản nhiên nói.
-Cô! Cô nhớ mặt đó rồi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-buong-binh-va-giam-doc-lanh-lung/100242/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.