Sau khi suy nghĩ thông suốt, Ngô Mai biết mình không thể về ngay bây giờ được, muốn về cũng phải trấn áp được mấy người này rồi mới đi.
Ngay lúc mặt trời lặn cả gia đình nhà họ Ngô trở về, Trương Xảo vội vàng bưng nước đưa qua cho bà nội Ngô: “Bà uống miếng nước đi ạ.”
Bà nội Ngô rất vừa lòng với cách làm của Trương Xảo, người cháu dâu này so với mấy đứa con dâu kia có mắt nhìn hơn nhiều, bà ta phất phất tay: “Cháu bưng cơm lên đi.”
Làm việc một ngày sao có thể không mệt, nhất là người đại phòng ra sức nhiều nhất, bây giờ bờ môi của Triệu Tiểu Nga vẫn trắng bệch, con trai của bà Ngô Đồng Sinh vừa gầy vừa yếu, ngồi xuống còn thở hổn hển.
Điều này khiến cho gương mặt Trương Xảo hiện lên vẻ khó xử: “Bà nội, hôm nay…”
Bà nội Ngô nhìn vẻ mặt do dự muốn nói lại thôi của cô ta, lông mày liền dựng lên: “Làm sao vậy? Có phải hôm nay mày lại trộm lười biếng hay không, cả nhà đều đói sắp chết rồi đấy, nếu còn chưa làm cơm thì hôm nay tao để vợ thằng hai lột da của mày ra.”
Vương Vũ Chi nghe xong cũng trừng mắt về phía Trương Xảo: “Xảo, con có chuyện gì à?”
Trương Xảo lập tức phất tay, tranh thủ thời gian mà phủ nhận: “Mẹ, mẹ ơi, không phải con không làm cơm, mà hôm nay Mai Tử nó tỉnh, nó làm cơm còn xào cả trứng gà—“
Cái gì? Triệu Tiểu Nga vội vàng đứng dậy: “Xảo, Mai Tử nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-beo-o-thap-nien-70/2509840/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.