Vào tháng chạp, Ngô Ái Hồng truyền tin tới chuyện hôn sự của Ngô Mạt Lỵ đã định rồi là một cán bộ cấp phó đoàn, tuy rằng là làm mẹ kế nhưng mà người nhà người ta sắp xếp công việc, tiền lương cũng đủ nhiều.
Nhị phòng nhà họ Ngô vừa nghe thấy đã mừng như điên, suốt đêm hội hợp với bà nội Ngô cùng đi tham gia hôn lễ.
Nếu không phải nhà họ Ngô không muốn trả nhiều tiền như vậy để ngồi xe lửa thì người tam phòng và Ngô Lão Quan cũng muốn đi theo.
Những người còn lại đều giống như Ngô Mạn tam phòng, vẻ mặt hâm mộ, nhìn thấy Ngô Mai chạy bộ quay về, cô ta tự cảm thấy đồng cảm như bản thân mình nói: “Chị hai, chị cũng không cần vất vả vậy đâu, dù thế nào chúng ta cũng gả cho chân đất, đẹp xấu có liên quan gì đâu.”
Lúc trước vì trốn để khỏi phải gả cho Trần Kiến Hoa mà thím ba lập tức tìm một nhà đính hôn, làn da Ngô Mạn rất trắng, tuy rằng người lùn nhưng việc nhà nấu cơm đều làm rất tốt, cho nên tìm một hộ gia đình có điều kiện cực tốt.
Trong nhà đó có năm anh em điều kiện rất tốt, có người là công nhân, có người đọc sách, tuy nói Ngô Mạn gả cho người này cũng là dân quê nhưng rất chăm chỉ, cha hắn còn là đội trưởng đội sản xuất, mặc dù như vậy nhưng Ngô Mạn vẫn cảm thấy hâm mộ người sống cuộc sống ở thành phố như Ngô Mạt Lỵ như cũ.
Ngô Mai cười một chút:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-beo-o-thap-nien-70/2509803/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.