Người nhà họ Trần đến rất nhanh, Ngô Mai bị nhốt ở trong phòng, giây phút mở cửa cô có chút ngạc nhiên, sao không có ai nói cho cô biết Trần Kiến Hoa lại lớn lên soái ca như thế chứ?
Cái mũi cao ngất, đầu chia ba bảy tùy ý, đôi mắt to trong veo, mặt so với người bảo dưỡng mấy tháng như cô còn muốn trắng hơn, hơn nữa làn da còn có màu trắng sữa.
Hôm nay anh mặc cái áo sơ mi màu trắng, bên ngoài mặc chiếc áo khoác, trên đùi mặc quần túi hộp màu đen, vóc dáng thoạt nhìn cao hơn Ngô Mai rất nhiều.
Hiển nhiên Trần Kiến Hoa cũng không ngờ đến Ngô Mai so với dáng vẻ lúc trước anh nhìn thấy lại xinh đẹp hơn nhiều.
Thật ra trước đó anh có lén lút chạy đến nhìn Ngô Mai rồi, dáng vẻ đen cường tráng đó để lại cho anh ấn tượng rất sâu, nếu không phải giấy hôn thú làm được nhanh như vậy thì anh cũng sẽ không đồng ý.
Nhưng mà cô gái trước mắt này mặt tròn nhỏ, làn da cũng là trắng lộ ra hồng, trên người mặc áo bông nhỏ màu hồng, trên cổ còn quàng một cái khăn quàng cổ len sợi màu trắng, trông cực kỳ đáng yêu.
Đám bạn xấu đi theo Trần Kiến Hoa đến đây mỗi người đều ồn ào, còn giúp Ngô Mai dọn cái rương làm của hồi môn.
Ngô Mai có chút hào phóng nói: “Mọi người ăn kẹo mừng đi.”
Đương nhiên Trần Kiến Hoa cũng có mang kẹo mừng đến đây nhưng không ngờ đến Ngô Mai cũng chuẩn bị, bàn tay nắm một đống đưa cho mọi người, Trần Kiến Hoa nhìn đến nơi này không nhịn được mà gật đầu.
“Chị dâu, đi thôi.” Một người đàn ông trẻ tuổi đầy thật thà đứng sau lưng Trần Kiến Hoa nói.
Lúc này Triệu Tiểu Nga mới đi ra ngoài, bà ta nhìn thấy kẹo mừng trên tay Ngô Mai thì khẽ nhíu mày: “Cái kẹo mừng này mua loại tốt như vậy làm gì?”
Trong lúc mơ màng, Ngô Mai ngồi trên con lừa nhỏ chậm rì rì đi đến thôn Tiểu Kiều.
Dọc theo đường đi cô nói chuyện cực nhỏ, Trần Kiến Hoa cũng không giống với dáng vẻ mà mọi người nói, đôi tay cho vào túi nhưng thật ra cố ý giả bộ cool ngầu, thành thật mà nói tuổi của anh so ra cũng chỉ lớn hơn cô hai tuổi, ở kiếp trước cũng chưa tốt nghiệp đại học.
Cô cũng không hiểu rõ nhà họ Trần lắm, chỉ hỏi qua vợ của Ngô Tam Thúc ở thôn Tiểu Cương mà thôi, bà ấy quen biết có hơi rộng một chút, vì vậy chỉ nói với cô là trước đây Trần Kiến Hoa vẫn luôn ở nhà của bác cả của anh, mẹ anh lấy chồng khác sau khi cha anh chết được một năm, nhưng người kia mệnh không tốt cho nên bà ấy lại về nhà rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]