Hóa ra còn có chuyện như thế này, vậy thì thật là đáng tiếc, Ngô Mai lại nói: “Nhưng dù là như vậy thì anh ấy làm sao có thể đọc sách lại được…”
Mẹ Trần nhịn không được liền nói: “Nó làm việc vẫn luôn xúc động như vậy, vì thế mẹ nghĩ bình thường có cơ hội con nhất định phải khuyên nó, thằng bé này tính tình lớn, cũng kiêu ngạo, nhưng mà nó còn trẻ, tương lai còn rất dài, vì vậy con nhất định phải dẫn dắt nó thật tốt đi về phía trước.”
“Một nhà của bác cả đối xử với nó cũng rất tốt, cái nhà này của chúng ta đều là dùng tiền tiết kiệm của bác cả nó làm ra, nhưng đứa nhỏ này vẫn không thỏa mãn như cũ, con tuyệt đối không được hồ đồ như nó.”
“Thật sao ạ?” Mặt mày Ngô Mai tràn đầy nghi ngờ.
**
Trần Kiến Hoa hào hứng vội vàng bắt một thùng cá, mặc dù tay và lỗ tai đã bị lạnh đến đỏ bừng nhưng anh nghĩ có thể ăn được thịt cá, trong lòng liền cảm thấy vui mừng.
Trở về liền đưa hai con cá cho cha mẹ Vương Đại Quân, sau đó mới đi về nhà, Ngô Mai nhận lấy thùng cá của anh, mỉm cười nói: “Không tệ nha, ngày mai chúng ta có thể làm món cá chiên ăn.”
“Ban đêm không làm hả?” Trần Kiến Hoa nhíu mày, anh còn muốn ban đêm sẽ ăn một ít cơ.
Ngô Mai cười nói: “Ban đêm húp cháo khoai lang, ăn bánh khoai lang không được hả?”
Nhìn Trần Kiến Hoa có chút thất vọng, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-beo-o-thap-nien-70/2509778/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.