Trần Kiến Quốc là con cả trong nhà, hắn ta đối với chuyện gần đây rất bất mãn, hắn ta nghĩ đến nhà bọn họ giúp đỡ chú hai vất vả nuôi lớn con cái, ngược lại thì tốt rồi không đề bạt chút gì cho nhà mình, còn thằng nhóc Trần Kiến Hoa đó đúng là người có thủ đoạn độc ác.
Mặt bác cả Trần đều tái đi rồi: “Mày nói chuyện tầm bậy cái gì đó, những lời này nói hết ra, nếu lỡ bị Trần Kiến Hoa nghe được thì mấy người chúng ta sao có thể có quả ngon để ăn, chú hai của mày cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu.”
Trần Kiến Quốc rụt cổ một cái không còn dám nói nhiều.
“Được rồi, ông cũng đừng trút giận lên con cái, trước đây chúng ta kín miệng như cái nút, chú hai cũng không có coi chừng chúng ta nhiều nữa rồi, Kiến Quốc cũng đã hai mươi mấy tuổi còn chưa lên làm binh, chú hai nó cũng mặc kệ. Chuyện mà Trần Kiến Hoa làm thì không phải chú ấy cũng nên đền bù chúng ta một chút à?”
Lý Thanh là bộ mặt của đại phòng, bà ta đã lên tiếng thì mọi chuyện gần như đã định, Trần Kiến Quốc nghe thấy vậy không khỏi dấy lên mấy phần hi vọng, La Thục Anh càng không ngờ đến chuyện của Trần Kiến Nam đánh bậy đánh bạ còn có thể có chuyện tốt như vậy.
Chị ta và Trần Kiến Quốc âm thầm mừng rỡ.
****
Sau khi đầu xuân đến thôn Tiểu Kiều bắt đầu hô hoán đám thanh niên trai tráng đi sửa cầu trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-beo-o-thap-nien-70/2509758/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.