🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cố Như bên cạnh nhìn với ánh mắt thán phục, thật là triết lý mà... Anh ấy lấy tấm danh thiếp đưa thanh niên kia. Cậu ta lịch sự nhận lấy, Đường Trạch cam đoan:



- Trước mặt mọi người tôi xin hứa với cậu, tất cả tiền thuốc men của mẹ cậu tôi sẽ thanh toán dùm.



Cố Như ngạc nhiên:



- Giáo sư à...



Mọi người đều bất ngờ trước câu nói, có phải anh quá nhân từ quá thương người rồi không? Tên cướp vui mừng gật đầu lia lịa cảm ơn:



- Giáo sư Đường! Ơn nghĩa của thầy tôi nhất định sẽ báo đáp, cảm ơn thầy.



Đường Trạch vỗ vai cậu ta khích lệ rồi bỗng dưng quay qua nhìn Cố Như nói:



- Dù có khó khăn cách mấy cũng không được làm cướp! Đừng để bản thân lầm đường lỡ bước, đừng để mẹ cậu vì cậu mà tổn thương, đau lòng!



Cố Như chột dạ, xấu hổ đưa tay lên che mặt, nghe thì như nói với tên cướp vậy, nhưng thật ra là đang ám chỉ tới cô ấy, chuyện ở tiệm sách Vân Biên anh vẫn chưa hề quên đúng là người thù dai mà.



Cậu ta hứa sẽ không làm vậy nữa, anh quay lại nhìn tên cướp nói lát nữa sẽ tìm cho cậu ta một công việc thích hợp với khả năng. Giúp đỡ hết lần này tới lần khác, tạo điều kiện cơ hội, cậu ta rất cảm kích nhưng không biết làm gì ngoài câu nói cảm ơn.



Xong chuyện, Quách Kiệm dẫn cậu ta và người phụ nữ cùng tới đồn công an lấy lời khai. Đứng nhìn họ đi một lúc Cố

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-bac-lieu/2938479/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Gái Bạc Liêu
Chương 7: Chiếc ví da
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.