Em vẫn còn học đại học hả?
- Dạ, chắc anh đi làm rồi?
- Ừm, anh đang làm kỹ sư nông nghiệp ở các trang trại, hợp tác xã nông nghiệp.
Trung lớn hơn cô ấy hai tuổi nên đã sớm ra ngoài xã hội làm việc. Phục vụ lên món họ cùng nhau ăn rồi cùng nhau nói chuyện về ngày xưa, về những người bạn chung và cuộc sống hiện tại của nhau.
- Lúc trước anh nhớ nhóm tụi mình đông lắm, mấy năm gần đây có họp mặt không?
Trung vừa kể vừa cười:
- Còn nhớ tình bạn thời phổ thông một đứa khó khăn, cả đám đều có mặt. Năm nào cũng có đứa thất tình rồi khóc nức nở, vì mình yêu nhau nên trở thành gia sư của chúng nó, thay phiên nhắn tin an ủi thâu đêm suốt sáng... haha, lúc ấy vui biết bao.
- Nhóm tụi mình tan rã rồi, sau khi tốt nghiệp phổ thông hầu như không còn liên lạc nữa, ai cũng có mối quan hệ riêng của mình, có bạn mới cả rồi! Mỗi lần họp mặt là mỗi đứa bận bịu một kiểu, đứa đi nước ngoài, đứa về quê, đứa bận làm thêm.
Trung tò mò hỏi:
- Còn em thì sao? Có bạn mới chưa? Vẫn độc thân à?
Cố Như cúi đầu cười khổ nhìn cơm trong bát nhưng rồi không trả lời chỉ cười cho qua chuyện. Cô ấy nào dám nói mình đang yêu đơn phương một ai đó, đang chờ đợi một người dành tình cảm cho mình.
Trung đoán:
- Haha, anh cũng vậy.
- Mình còn trẻ mà, không cần nóng vội!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-bac-lieu/2938468/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.