Hiệu trưởng Tần nói:
- Tôi nghĩ chắc mọi người cũng biết nguyên nhân vì sao tôi triệu tập cuộc họp đột xuất, những ngày qua trường đã nhận được phản hồi từ các cơ quan truyền thông, báo chí, phụ huynh và sinh viên không tích cực mấy cho lắm. Mọi người ai có ý kiến gì cứ việc nói!
Giảng viên nhìn nhau, không ai chủ động lên tiếng, đùn cho người khác, không muốn nhận về mình:
- Ai đó nói trước đi!
- Anh nói trước đi!
- Tôi thì biết gì?
Từ Đông cười thầm, ngả người ra sau ghế.
- Không ai nói thì tôi sẽ nói trước, mọi người đều biết tin tức giáo sư và sinh viên lang truyền rất nhanh, cả cộng đồng điều lên án giáo sư Đường, chuyện sẽ không đáng bàn nếu như anh ấy không phải là giáo sư. Không phụ huynh nào muốn con mình có quan hệ tình cảm với thầy cô trên lớp!
Ông ta nhìn Đường Trạch chằm chằm nói ra câu kiên định như sắt đá:
- Tôi đề nghị “sa thải” giáo sư Đường để làm gương cho những người khác!
Nghe đến đây, mọi người đều kinh ngạc sửng sốt.
- Cái gì, sa thải?
- Sao căng thẳng vậy?
Từ Đông cười nhạt, dáng bộ, âm thanh nghe thấy bạc bẽo vô tình bạc nghĩa như thú đội lốt người, lúc nào cũng mang nặng ghen tuông đố kỵ.
- Cũng may mà bên phía gia đình sinh viên kia không truy cứu, nếu không thì giáo sư Đường sẽ không bình thản ngồi ở đây đâu!
Hiệu trưởng Tần lo lắng nhìn sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-bac-lieu/2938056/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.