Từ Đông nghiêng đầu, ánh mắt phức tạp nhìn nó, hỏi:
- Ý cô là muốn khiêu chiến?
Khánh Chi đứng lên nghênh mặt, không ngần ngại dứt khoát trả lời:
- Không sai, bây giờ tôi nói rõ với chú, tất cả mọi ân oán tôi sẽ thay ba tôi đòi lại!Nếu chú ăn no lo sợ cả ngày không có chuyện gì làm thì cứ tìm tôi, nếu như cứ dùng mấy trò quỷ này tôi sợ tới cuối cùng người hưởng lợi không phải là chú. Những lời mà hôm nay tôi đã nói, tốt nhất nên nhớ cho kĩ!
Nói rồi con bé quay lưng phũ phàng bỏ đi, Từ Đông nhìn theo trong lòng có rất nhiều cảm xúc, bàn tay chắp phía sau vô thức siết chặt nhìn theo bóng lưng Đường Khánh Chi, lòng thầm nghĩ Đường Trạch thật biết dạy con:
- Tuy không phải con ruột của Đường Trạch nhưng lại thừa hưởng tính cách và tài ăn nói của cậu ta. Cả đời hắn cẩn trọng, “nhẫn” để làm nên nghiệp lớn, nay đứa con gái này cũng điềm đạm, bình tĩnh không kém.
Mỹ Dung thấy không được tôn trọng, rõ ràng lớn hơn nó mấy tuổi vậy mà cứ nói như ngang hàng phải lứa không bằng, còn hống hách lên mặt nữa. Không chấp nhận được cô ta đẩy Từ Đông ra chạy theo muốn cho Khánh Chi một bài học.
- Đứng lại đó... Hôm nay tao s...
Từ Đông lập tức đuổi theo sau kéo cô ta lại, ả không vui, quay lại nhìn lão hỏi:
- Sao anh kéo em? Nó mới đánh em đó!
Lão bật lưỡi nhắm mắt nói:
- Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-bac-lieu/2938023/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.