Khánh Chi lấy điện thoại ra gọi Đường Trạch.
- Con hẹn ba ra ăn cơm, dì và ba sẽ cùng nói chuyện một lần cho rõ, có khuất mắt gì cứ giải thích với nhau.
Sau cùng nó còn chốt một câu hết sức uy tín:
- Ba rất là thương con, dì yên tâm!
“Alo?”.
- Giờ con đang ở quán, ba tới đây ăn trưa với con đi!
Nó nghe tiếng cười của cha mình phát ra.
“Sao tự nhiên hẹn ba ăn cơm, có âm mưu gì đây?”
Con nhỏ phụng phịu, giả vờ hờn dỗi.
- Ba này, chẳng lẽ con gái hẹn ba đi cơm không được hả?
Anh khoái chí bật cười khanh khách nói con gái đáo để, rồi nhận lời đồng ý ra ăn cơm chung. Khánh Chi vui mừng cười tí tửng tắt điện thoại bỏ vào túi xách, nhìn Thiên Hương đang uống nước ép mà vẻ mặt cứ căng thẳng, sợ Đường Trạch không đồng ý.
- Ba con đồng ý rồi!
Ngay khi Khánh Chi thông báo, nét mặt chị ta mới giãn ra được một chút, thần sắc hưng phấn trở lại.
- Thật không? Dì đi vào nhà vệ sinh trang điểm lại một chút!
- Ừm!
…o0o…
Lát sau...
Đường Trạch xuất hiện với chiếc áo sơ mi xanh đậm mix cùng quần âu đen sọc trắng. Khánh Chi thấy cha tới liền giơ tay cao vẫy liên tục, nhìn thấy con bé liền đi tới. Trên bàn đồ ăn dọn lên đầy đủ.
- Ba tới nhanh vậy?
Câu nói nửa đùa nửa thật:
- Chạy với tốc độ ánh sáng nói sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-bac-lieu/2938009/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.