_ Khang! Khang...... Đi mà Khang - tiếng Hồng Nhi lãnh hót sau lưng anh..
_ Cừu con ngoan nào! - Anh vẫn không cảm thán gì. Vẫn trầm tỉnh trả lời cô một cách nhẹ nhàng nhát.
_ Khang.... Đi mà.... - Hồng Nhi dù đã năn nỉ, bám đuôi cả 2 tiếng đồng hồ nhưng thật không có tác dụng.
Đúng thật anh rất yêu cô, xem lời cô còn quý giá hơn vàng hơn ngọc nhưng giờ phúc này lại không nghe theo, nhất quyết với quyết định của mình.
_ Mẹ, nghe lời ba đi, tất cả là lợi ích cho mẹ thôi, mẹ đừng làm ồn nữa. - Phúc Khôi dù rất hay cãi ba mình nhưng mà với quyết đinh vừa rồi thì Phúc Khôi lại nhất khuyết nghe theo ba. Không bênh cho mẹ nữa.
_ Cả con cũng thế sao? - Hồng Nhi tay vẫn bám lấy vạch áo của Phúc Khang nhưng lại quay mặt cảm thán với con trai cưng của mình.
Ngày nghe tin Hồng Nhi có thai, Phúc Khang lại quyết định như lúc nghe tin có thai Phúc Khôi anh liền mang Hồng Nhi ra đảo cho đến khi Phúc Khôi được một tháng tuổi anh mới cho Hồng Nhi trở lại đất liền. Bây giờ cũng thế, anh cũng lại sắp xếp mang Hồng Nhi ra đảo Hoa Hồng Trắng để cho cô được dưỡng thai. nhưng với kinh nghiệm của cô thì cô rất tự tin vào lần mang thai thứ hai này nên cô có thể tự chăm sóc mình chứ không như lần đầu tiên nữa.
Để tránh việc bị giam cầm suốt như vậy Hồng Nhi đã kéo dài thời gian hơn dự định của Phúc Khang là nhờ vào bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ay-la-vo-cua-tong-giam-doc-toi/552436/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.