Từ ngày nhận lệnh của ba mẹ Hồng Nhi, anh cùng Hồng Nhi đã cùng nhau vui vẻ 3 tuần. Họ vui chơi, đi hết mọi con đường gốc phố của Sài Gòn, thưởng thức những món ăn phong phú nơi đây, và còn cùng nhau đi đủ nơi từ miền Tây ra miền Trung. Anh càng hiểu thêm về cô hơn, hiểu thêm về đất nước quê hương nơi người vợ yêu thương của mình đã sinh ra. Anh cảm thấy yêu luôn cả Việt Nam nó là sự yêu thương giữa con người mà mãnh đất nơi họ ở. Điều này chứng tỏ anh rất yêu cô, yêu đến không thể thiếu cô dù chỉ 1 giây. 
Nhưng giờ đây phải chịu cảnh không được nhìn thấy cô, không được ôm cô, không được hôn cô, không được thấy nụ cười của cô, nó thật sự rất tàn nhẫn với anh. Cố gắng chịu đưng thôi. Cuối cùng 7 ngày quy định cũng đến, anh hận vì cái quy định vớ vẫn này. Anh tăng cường Ấn vệ quoanh cô,quoanh căn nhà thôi đã 25 Ấn vệ bao quoanh bán kính 100 mét, kết bên cô là 7 Ấn vệ nữ hạng nhất. cách căn nhà rãi rác thêm là 50 Ấn vệ, và đặc biệt 3 Ấn vệ theo sau Hồng Nghi 24/24 để đảm bảo cô ta không dam làm gì Hồng Nhi của anh. Đó có thể là biện pháp hay nhất của anh khi phải để coi lại Viêt Nam 7 ngày. Mọi hoạt động của cô, gặp ai làm gì., lai lịch người đó đều được anh nắm rõ mọi thông tin. Anh có phải là đã bảo vệ cô quá mức rồi không? 
Cứ 30 phút, thông tin của cô lại được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ay-la-vo-cua-tong-giam-doc-toi/552416/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.