Lại thêm một ngày mới đã đến, hôm nay cô nhất định phải thoát khỏi tay anh, hôm qua triền miên cả ngày không dứt, hôm nay cô thật sự không cong hơi sức đâu để mà cùng anh nữa.
Một hồi kiểu ra mọi thứ, biết anh chưa tỉnh thế là tự mình thoát khỏi vòng vay, nhảy ngay vào nhà tắng làm VSCN rồi đi xuống bếp chuẩn bị bữa ăn sáng.
Thói quen vẫn là thói quen, chợt tỉnh dậy là anh lại có hành động chụp tới và ôm, nhưng chụp hụt, cứ những cú chụp hụt thế này luôn làm anh tỉnh vào mỗi sáng. Khẽ nhíu mày không hài lòng cho lắm nhưng không biết vì sao lại không nổi giận ngược lại tâm tình rất tốt, à chắc hôm qua cô đã cho anh ăn hơn bữa nhiều nên hôm nay anh sảng khoái cực kì.
Ngồi dậy bước vào nhà tắm cùng làm VSCN, thay đồ rồi lại đi xuống lầu, vừa bước xuống lầu đã nghe thấy mùi thơm ngào ngạt xông vào mũi rồi. Mùi thức ăn cô làm, anh đã quen, lại càng rất hạnh phúc.
_ Hồng Nhi! Em lại bỏ rơi anh!- anh lại gần, ôm từ phía sau cô lên, tỏ vẻ buồn bực.
_ Á! Không bỏ rơi anh thì bây giờ anh đến công ty với cái bụng trống à? - cô vừa đập trái trứng vào chảo là anh vừa ôm.
_ Mốt hãy kêu anh cùng dậy có được không, anh không thích cảm giác thức dậy 1 mình? - anh hôn lên cổ cô, tỏ ý nũng nịu.
_ Anh dậy cùng?, hôm qua anh dậy cùng đó, kết quả thế nào? - cô khẽ trách, mặt đỏ bừng lên.
_
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ay-la-vo-cua-tong-giam-doc-toi/552392/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.