_ Hồng Nhi! Anh đã sai, em đừng buồn nữa nhé, anh hứa sẽ đền bù cho em. - nằm ôm cô trên giường, anh thì thầm.
_ Đền bù? Đền bù gì? - coi nghe đền bù. Chắc chắn là quà nên có chút sáng mắt.
_ Tới đó rồi em sẽ biết - anh vừa nói vừa ôm chặc siết lấy cô.
_ Đau! - do bị ôm chặc quá nên thân hình nhỏ bé của cô không chịu nổi liền la lên.
_ Hí hí! Anh thích thế! - Ác ma vẫn là ác ma.
Quả thật 1 tháng nay anh ở bên Hồng Nghi, dù khoảng cách nói chuyện đã cải thiện nhưng cô vẫn không thể nào lọt vào trong tim anh dù chỉ một chút, đối với anh, cô chỉ là cấp dưới và cũng là chị vợ tương lai.
Cả 2 cùng chìm vài giất ngủ, có vẻ cơn buồn của cô đã vơi đi phần nào, nhưng nó vẫn nằm trong tìm thức của cô.
Viên Lão gia sau chuyến đi du lịch thăm bạn cũng đã trở về, thật sự rất vui vẻ. Rất muốn tổ chức một buổi tiệc, vì lâu rồi nhà ông không có mời khách đến, cần phải thay đổi không khí thôi.
Đối với ý kiến này của ông, Viên Phúc Khang không hề có ý khiến gì, 2 cô gái còn lại không có quyền lên tiếng nên cứ thế làm theo lời ông.
Buổi yến tiệc thật sự rất tuyệt vời, đèn hoa treo hơn cả ngày hội, các bàn tiệc trang trí rất sang trọng. Hồng Nghi và Viên Phúc Khang đi đón khách vì Hoifng Nghi cũng đã cùng anh làm việc nữa năm. Nên mặt lớn mặt nhỏ nào cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ay-la-vo-cua-tong-giam-doc-toi/552373/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.