Thời gian cũng trôi đi khá nhanh, mới đây cô đã ở Thượng Hải 2 tháng, cũng đã quen dần với nhịp sống ở đây, bây giờ công ty anh đang ở thời điểm 3 tháng cuối năm, nên hầu như anh đi sớm về trễ, lúc cô chưa dậy anh đã đi, lúc cô đi ngủ anh chưa về, họ chỉ ôm nhau ngủ vào mỗi tối, nhưng lại có nhiều khi anh ngủ lại tại công ty vì công việc quá nhiều. Anh tự nhủ, sau 3 tháng anh sẽ bù đấp cho cô, không để cô lẽ lôi nữa. 
Bên này Hồng Nhi hết quoanh quẩn trong nhà rồi lại cùng Viên lão gia đi dạo. Hôm nay công ty anh có 1 yến tiệc cùng đối tác, nên Viên Phúc Hạo cũng phải đi, thấy con gái buồn nên ông cũng dẫn cô theo cho cô vui vẻ chút, ông không hề báo với Phúc Khang, chỉ âm thầm sắp xếp cho cô làm nghệ sỹ Dương Cầm của buổi tiệc. Cô rất thích điều này, cô lại được chơi đàn. 
Sau 5 tiếng sửa soạn, thiên sứ nhỉ từ trong phifng bước ra, Viên lão gia rất hài lòng với vẻ đẹp thuần khuyết có sức mê người của cô, ông có âm mưu gì đây. 
Tại công ty, anh cũng đã phê duyệt gần xong đống tài liệu, ra lênh cho Hồng Nghi đi thay trang phục cùng anh dự tiệc. Anh cũng đã bắt đầu quen dần với sự xuất hiện của Hồng Nghi, vì cô và Hồng Nhi giống nhau, nên anh cũng lợi dung điều này của Hồng Nghi như là đem Hồng Nhi bên mình. 
7 p.m buổi yến tiệc bắc đầu, quan khách rất đông, giới thượng lưu rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ay-la-vo-cua-tong-giam-doc-toi/552361/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.