Cổ Thanh Phong nghe nói cau mày lại hỏi :
- Điếu Ngao cư sĩ lão tiền bối đã phát hiện như vậy, sao không chịu ở lại trên đảo này để lão tiền bối chữa cho, mà lại quay trở vào Trung Nguyên lặn lội đường xa xôi như thế làm chi?
Đông Hải Ngư Phu thở dài đáp :
- Người trong võ lâm coi hai chữ sống chết rất nhẹ, nhưng với võ nghệ của mình chớ để thất truyền thì sẽ ngậm hờn dưới chín suối!
Cổ Thanh Phong nghe thấy lời nói của Đông Hải Ngư Phu, liền hiểu ngay, kêu “ủa” một tiếng. Đông Hải Ngư Phu lại thở dài rồi nói tiếp :
- Bạn già của lão, Điếu Ngao cư sĩ thấy mình không còn sống được bao lâu nữa, cho nên mới tái nhập Trung Nguyên tìm kiếm lão đệ để truyền thụ hết những thế thức còn lạai trong Phong Vân Lôi Vũ Tứ Kiếm cho, và dùng da con Đào Hoa Giao chế thành một cái Nhuyễn Giáp mà tặng cho lão đệ nữa!
Cổ Thanh Phong nghe xong, trong lòng cảm động vô cùng. Bàng Chân Chân cũng cau mày lại bỗng lên tiếng hỏi :
- Phong đại ca! Chúng ta đi xa tới Đông Hải, mà Điếu Ngao cư sĩ lão tiền bối lại trở vào Trung Nguyên, hai bên lỡ làng như vậy, biết đến bao giờ mới gặp nhau? Như vậy có phải là...
Cổ Thanh Phong thở dài một tiếng, khẳng khái đáp :
- Khi ở núi Lục Chiếu, tôi đã được Điếu Ngao cư sĩ lão tiền bối truyền thụ cho Phong Vân Lôi Vũ Tứ Kiếm mỗi thế một thức. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ao-vang/3059137/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.