Ngước mắt, nhìn thủy mâu ôn hòa của Lục Du nói:
”Giết!”
Trong miệng tràn ra một chữ không hề có độ ấm. ‘nhưng là ta sẽ cùng hắn cùng nhau’ vế sau những lời này Lãnh Nặc Băng không nói ra, bởi vì hắn không cần phải biết.
”Ha ha ~, Lãnh tiểu thư thật sự tuyệt tình như vậy sao?”
Ánh mắt của Lục Du hiện lên một tia kinh ngạc, rất nhanh liền quay về bình tĩnh.
”Hi vọng Lãnh tiểu thư nhớ kỹ lời nói hôm nay của chính mình!”
Lãnh Nặc Băng không khỏi ngước mắt nhìn Lục Du vài lần, cảm giác, cảmthấy trong lời nói của Lục Du có vấn đề. Phía sau Nam Cung Tước cuốicùng là nhẫn tới cực điểm.
Hắn chán ghét Lãnh Nặc Băng đem quá nhiều ánh nhìn dừng lại ở trênngười đàn ông khác. Hơn nữa lần này tốn quá nhiều thời gian, LãnhNặc Băng đã cùng Lục Du nói quá nhiều, loại cảm giác này thật khôngtốt. Tiến lên từng bước, Nam Cung Tước nói nhỏ bên tai Lãnh Nặc Băng:
”Nặc Băng, chúng ta đi phóng hoa đăng đi?”
Lời nói Nam Cung Tước làm chặn đi suy nghĩ Lãnh Nặc Băng, nghĩ đếnNam Cung Tước hay nói giỡn, ngước mắt liền đón nhận đôi mắt đầy hi vọngcủa hắn, hắn là đang nghiêm túc. Không muốn xem người đàn ông nàydùng ánh mắt câu lòng người, nhắm đôi mắt lại, Lãnh Nặc Băng vẫn lạnh lùng cự tuyệt nói:
”Không cần!”
Bọn họ không phải tình nhân cô làm sao cùng hắn phóng hoa đăng được!Hơn nữa vừa rồi Lục Du cũng nói rõ, các cặp nam nữ hoặc là nhữngngười yêu thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-an-xong-con-muon-chay/3151193/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.