Hai chân tiểu Lý như nhũn ra, sắc mặt trắng bệch từ trên xe bước xuống,đi sát theo sau Lãnh Nặc Băng. Cố gắng kiên trì hoàn thành công việc của mình. Sau khi liên hệ, tiểu Lý tiêu sái đi đến trước mặt Lãnh Nặc Băngyếu ớt nói:
”Thư kí bên này nói, tổng tài của bọn họ muốn tới chào hỏi trước tiên, nếu chúng ta tới nói chuyện, liền trực tiếp lên thẳng lầu 38 tìm tổngtài của bọn họ là được”
Tiểu Lý vừa thở hổn hển vừa nói, nhìn ra hiện tại tiểu Lý đang cố gắpáp chế sự khó chịu, muốn nôn trong miệng. HIện tại, trong bụng của côthật sự vô cùng khó chịu. Nhưng cũng chỉ có thể chịu đựng, cô cũng không dám ở trước mặt người nổi tiếng “lạnh vô địch” Lãnh luật sư làm càn.
”Đem cặp tài liệu cho tôi! Cô trở về đi!”
Lãnh Nặc Băng thản nhiên ra lệnh. Đôi mắt đẹp không một tia gợn sóng.Nhưng khi nghe lời nói của Lãnh Nặc Băng, Tiểu Lý ngơ ngác, mình bị Lãnh luật sư vô duyên vô cớ đuổi trở về, có phải cô ấy là đang quan tâm côkhông? Hay cô bị Lãnh luật sư đuổi việc rồi? Vừa nghĩ tới điều này trong đôi mắt đã bắt đầu rưng rưng nước mắt, Tiểu Lý đáng thương hề hề nói:
”Lãnh luật sư, tôi rốt cuộc đã làm sai việc gì cô muốn tôi nghỉ việc?”
Bộ dạng kia muốn đáng thương có đáng thương, muốn ủy khuất có ủykhuất. Nghe được lời nói Tiểu Lý, đôi lông mày của Nặc Băng không khỏinhàn nhạt nhăn lại, cô tự hỏi mình là người không nói lý lẽ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-an-xong-con-muon-chay/3151177/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.