Nghiêng đầu, Tạ Cúc Tuyên nhíu mày nhìn Lãnh Nặc Băng, biết cô mất hứng rồi. Tạ Cúc Tuyên lập tức giải thích:
”Nặc Băng ~, em tức giận sao? Không phải anh kêu bọn họ làm như vậy, mà chính là bọn họ muốn làm như vậy.”
Tạ Cúc Tuyên giải thích, sợ hãi chọc Lãnh Nặc Băng mất hứng. Tạ CúcTuyên cũng chỉ có 25 tuổi, thân cao 1m8, bộ dạng coi như là tuấn tú,khôi ngô. Làm cho người ta một loại cảm giác ngọc thụ lâm phong. Hắntướng tá cao to, ôn hòa, ôn nhu là một người đàn ông chuẩn mực.
Không có gì khiến hắn thất bại. Cha mẹ hắn luôn giúp đỡ hắn trong mọiviệc. Nếu muốn nói hắn thất bại, cũng chỉ có trước mắt người này, hắnluôn đuổi không kịp. Làm cho hắn thực sự thất bại, chẳng lẽ mị lực củamình không đủ hấp dẫn.
Lãnh Nặc Băng không nói gì.
”Đinh ——”
Thang máy mở ra, Lãnh Nặc Băng xinh đẹp nhấc chân đi thẳng về phía trước, rồi sau đó quay lại thản nhiên nói Tạ Cúc Tuyên:
”Về sau đừng cần làm những chuyện nhàm chán đó nữa!”
Ngữ khí thản nhiên, lướt đi nhẹ nhàng, làm tâm Tạ Cúc Tuyên thật sự đauđớn. Nhưng vô luận cô lạnh nhạt như thế nào, nói như thế nào đều mặc kệ, hắn sẽ không buông tay.
Thư ký Tiểu Lý nhìn Lãnh Nặc Băng đang đi tới, lập tức đứng lên, báo cáo:
”Lãnh luật sư, văn phòng có một người tự xưng là Mộc tiên sinh, nói vài ngày trước kia đã có hẹn với chị.”
”Ừ!”
Đẩy cửa ra, người đàn ông nhìn Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-an-xong-con-muon-chay/3151175/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.