Lãnh Nặc Băng đi theo cửa phụ đến một thang máy dẫn ra đại sảnh. Đi đứng ngả nghiên, lắc lư. Lãnh Nặc Băng dừng lại, đầu óc loạng choạng, lấytay vỗ nhẹ vào đầu của mình, muốn làm cho mình có thể thanh tỉnh mộtchút, sau đó dựa vào tường tiếp tục nhún nhảy quậy phá.
Đúng lúc này từ trên lầu thừa lúc thang máy đi xuống Nam Cung Tước cũngtừ trong thang máy đi ra. Nam Cung Tước từ trước đến nay đi đường đều là vương giả phong phạm, mắt nhìn phía trước, cho nên cũng không có chú ýtới phía bên trái có dị thường.
Lãnh Nặc Băng bởi vì say rượu, nhìn vật gì cũng từ một hoá thành hai,căn bản chính là đầu óc choáng váng thấy không rõ. Bi kịch nháy mắt liền xảy ra.
”Phanh ——” một tiếng,
Lãnh Nặc Băng liền va vào một bức thịt tường.
Ngay chính thời điểm bị ngã, Lãnh Nặc Băng không nhịn được muốn nói,người đàn ông này làm bằng gì sao lại cứng như thế! Lãnh Nặc Băng khôngngừng xoa nắn cái mũi đau của mình!
Nam Cung Tước cúi đầu, quan sát khuôn mặt Lãnh Nặc Băng, bởi vì Lãnh Nặc Băng cũng đang cúi đầu, cho nên Nam Cung Tước không thấy rõ ràng bộdáng của Lãnh Nặc Băng.
Con ngươi sắc bén lãnh liệt vì va chạm với Lãnh Nặc Băng mà hiện lên một tia hờn giận. Rồi sau đó lại ngửi được trên người Lãnh Nặc Băng nồngnặc mùi rượu, ánh mắt chán ghét hiện lên.
Nhưng nhìn đến thân hình Lãnh Nặc Băng lung lay thoáng động, liếc mắtmột cái liền có thể nhìn ra cô có lẽ đã say rượu rồi. Nam Cung Tướckhông muốn tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-an-xong-con-muon-chay/124283/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.