~ sáng hôm sau
9h sáng Mạc Tuyết đã bị gọi tỉnh dậy, cô trước nay chẳng thói quen dạy sớm nếu như không đi học thì cô đã nằm lì ngủ một giấc thật ngon. Nhưng hôm nay lại là chủ nhật ba mẹ cô lại gọi cô dậy sớm như vậy làm cái quái gì chứ ?
Mạc Tuyết mệt mỏi ngồi dậy hai tay xoa đầu tóc rối bời rồi mới chịu đứng dậy bước vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân.
Dưới phòng khách ba mẹ cô mặt nghiêm nghị không chút gì gọi là vui vẻ khi thấy cô. Mạc Tuyết cô cũng chẳng mấy vui vẻ khi nhìn thấy ba mẹ nhưng vì đã là thói quen cho nên họ không cười với cô, cô thì vẫn cố gượng cười.
\- gọi con có chuyện gì mà sớm như vậy ? Phải chăng là chia tài sản ?
Nhắc đến ba chữ ' chia tài sản ' gương mặt đang uể oải không vui của Mạc Tuyết lại nở hẳn một nụ cười tươi tắn. Nhanh chân tiến về phía ghế sofa ngồi đối diện ba mẹ cô.
\- cô còn muốn chia tài sản sao ? Mạc Tuyết trong đầu cô rốt cuộc nghĩ cái gì vậy hả ?
Mạc Tuyết không lên tiếng, mặt vẫn bình thản rót một ly nước ép trên bàn ực hết một ly. Cô từ nhỏ đã quen chuyện bị ba cô mắng, cho nên cũng chẳng mấy quan tâm, càng không oán hận.
\- thật ra ba mẹ gọi con dậy sớm như vậy là muốn con chuẩn bị tốt từ tinh thần đến cách ăn mặc.
Bà Mạc nhìn thấy ông Mạc tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-a-em-roi-vao-tay-soi-roi-em-biet-khong/2035241/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.