Qua đêm hôm ấy cả người Mạc Tuyết đau nhức đến đi cũng không đứng vững. Còn Tưởng Phong thì hay rồi ăn sạch sẽ cô xong liền phủi mông bỏ đi chỉ để lại tờ giấy mang theo lời nói hâm doạ " nha đầu, đừng để tôi biết ở sau lưng tôi em vẫn muốn ngoại tình bởi vì chúng ta sẽ còn gặp lại ở thời điểm em không ngờ đến "
Mạc Tuyết sau khi đọc xong mẩu giấy cả người như muốn phát hoả, nếu Tưởng Phong mà có ở đây cô thề rằng sẽ đánh đến khi anh chết mới hả dạ nổi, dám lừa cô, thịt sạch sẽ cô còn dám hăm doạ cô trắng trợn như vậy.
Mạc Tuyết cầm lấy quần áo mà Tưởng Phong sai người chuẩn bị đi thay, sau đó liền có xe của Tưởng gia đưa cô về tận cổng lớn Mạc gia.
\- cả đêm không về, có giỏi thì đừng về nữa !
Ông Mạc tuy miệng lúc nào cũng luôn mắng Mạc Tuyết nhưng trong lòng ông luôn lo lắng cho cô. Cả đêm vì không thấy cô về mà sai người lục tung tất cả quán bar, khách sạn lớn nhỏ của cả thành phố để tìm.
Thức cả đêm để chờ tin tức cô nhưng thuộc hạ về báo là đã tìm hết vẫn không thấy cô. Ông Mạc chỉ có thể xuống phòng khách ngồi chờ cô cả đêm, đến bà Mạc khuyên ông đi nghỉ ngơi ông cũng không đi.
Đến lúc mệt mỏi định lên phòng chợp mắt thì lại nhìn thấy cô từ trên một chiếc xe sang trọng bước xuống, ông Mạc mới mặc kệ bản thân mệt mỏi cả đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-a-em-roi-vao-tay-soi-roi-em-biet-khong/2035228/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.