Mạc Thiên vẫn giữ bình tĩnh, ông biết Tưởng Phong hiểu ý của ông nhưng chỉ là muốn làm khó ông, buộc ông nói thẳng ra. Nhưng nếu ông nói thẳng ra thì chẳng phải sẽ khiến Tưởng Phong nghi ngờ ông có ý đồ khác sao.
Mà thật sự là vậy mà, ông chính là muốn mang Mạc Tuyết gả cho Tưởng Phong gánh lấy cái thai như vậy thần không biết quỷ không hay, đứa trẻ lại có cha có mẹ đầy đủ.
Nhưng mà Tưởng Phong làm sao ngốc đến mức độ đó để ông dễ dàng xỏ mũi dắt đi vậy sao. Còn bắt một tổng tài cao cao tại thượng như anh " đổ vỏ "
\- đúng vậy, cậu quen biết nhiều bạn bè trong giới hơn tôi, có thể giúp tôi tìm hiểu vài người có lý lịch và gia thế lớn một chút hay không? Tôi muốn con gái mình khi gả về nhà chồng sẽ không vì chồng nó không có tiền đồ mà ảnh hưởng cả tương lai.
Tưởng Phong đột nhiên mỉm cười, anh không ngờ Mạc Thiên lại là con cáo già như vậy muốn mang con gái gả đi trong khi biết rõ con gái mình đang mang thai, đây chẳng phải là muốn người đàn ông khác " đổ vỏ " hay sao ?
\- bác thấy con thế nào ? Có thể trở thành con rể của bác hay không ?
Mạc Thiên nghe xong liền muốn té ghé, cũng may chiếc ghế này là ghế sofa nếu không ông thật sự sẽ té lăn đùng xuống đất thật.
Là ông nghe nhầm hay là Tưởng Phong bị uống nhầm thuốc ? Như vậy mà đã nói thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-a-em-roi-vao-tay-soi-roi-em-biet-khong/2035215/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.