Anh ơi, nhặt lại liêm sỉ đi anh, nó rơi dưới sàn kìa. Nghe mà nổi cả da gà luôn, có cần vừa mặt dày vừa sến súa vậy không ? Anh có thể một lần nói chuyện tử tế nghiêm túc với chị nhà được không ?
\- anh đúng là còn mắc bệnh, là bệnh áo tưởng đó. Cút khỏi mắt tôi ngay đi !
Mạc Tuyết nghe anh nói mà muốn tức ra máu, anh có thể giống như lần đầu gặp cô lạnh lùng một chút không, tôn nghiêm một chút không, chứ anh thế này cô thật nổi cả da gà.
Mạc Tuyết nhanh chóng thoát khỏi vóng tay của anh, sau đó thuận tiện giơ chân đá mạnh anh một cái, tuy hành động của cô là bất chợt xảy ra đột ngột nhưng Tưởng Mặc lại có thể nhanh chóng tránh được bị cô đá văng ra, ngược lại còn nắm lấy đôi chân của cô.
Liền nhanh chóng đặt cô dưới thân mình khiến cô bị hành động phản đòn này của anh làm cho ngơ ngẩn, cô rõ ràng là ra chân rất nhanh thế nhưng lại bị anh bắt được còn để bản thân cứ thế mà rơi vào miệng sói.
\- em lại dám có ý định mưu hại chồng mình à ? Tôi biết là em từng hận tôi vì đã cướp đoạt đi nụ hôn đầu của em, còn cướp đi lần đầu của người con gái nhưng mà em đừng quên em cũng đã cướp đi đời trai của tôi đấy. Nhưng mà tính đi tính lại mối làm ăn này của em thật sự quá hời, mua 1 tặng 1, vừa có được tôi lại có luôn cả bảo bảo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-a-em-roi-vao-tay-soi-roi-em-biet-khong/2035208/chuong-31.html