Sau khi hôn lễ kết thúc, Mạc Tuyết và Tưởng Phong trở về Phong Viên Hoa.
\- hôm nay mệt chết đi được, nếu biết vậy em cũng không đòi tổ chức long trọng như vậy, tới cục dân chính đăng ký là xong rồi.
Mạc Tuyết vừa vào nhà liền trườn dài trên ghế sofa, giày cũng chỉ cởi ra được phân nửa.
\- tiểu nha đầu, em nói như vậy chính là muốn anh không danh không phận bên cạnh em sao ?
Cái gì mà không không danh không phận, nếu như không tổ chức hôn lễ thì đăng ký kết hôn chẳng phải cũng được tính sao. Anh đúng là vừa ăn cướp vừa la làng mà, cô còn chưa nói đòi danh phận mà anh đã lên tiếng đòi cô trước.
\- anh có thể lượm lại tôn nghiêm nói chuyện với em hay không ?
Cô vừa nói dứt câu thì Tưởng Phong đã bế thóc cả người cô lên khiến cô bất ngờ vì hành động này của anh, cô nhìn anh bằng ánh mắt kinh ngạc.
Tưởng Phong không nói gì anh bế cô thẳng lên phòng của mình.
Tưởng Phong dùng chân đá mạnh cánh cửa phòng mở toang ra, anh bế cô đi thẳng vào trong, anh cũng không quên đá mạnh cánh cửa đống sầm lại.
Anh đặt cô xuống cái giường lớn trong phòng, sau đó liền cởi bỏ quần áo trên người anh ném lên sofa.
Anh nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, anh chỉ nhìn thấy là đã cảm thấy hạnh phúc.
Tưởng Phong khom người đặt lên môi Mạc Tuyết một nụ hôn nồng nàng. Anh đưa đầu lưỡi của mình vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-a-em-roi-vao-tay-soi-roi-em-biet-khong/2035195/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.