Chương trước
Chương sau
Buổi tối hôm nay, cũng không biết Bùi Nam

Nhứ cùng Bùi Vũ Đường có phải là bởi vì sau khi lần trước thấy cô phát ảnh "Bữa tối" trong nhóm chat, lương tâm trỗi dậy, hôm nay thế mà phá lệ cùng xuất hiện vào thời gian ăn cơm, khiến cho Lâm Yên rất là ngoài ý muốn.

"Cha, con trở về! Có phải hết sức cảm động hay không?" Bùi Vũ Đường một mặt tranh công tiến tới trước mặt Lâm Yên mở miệng.

Bùi Nam Nhứ đã quen Bùi Vũ Đường thừa dịp đại ca không có ở đây, loạn xưng hô Lâm Yên làm ba ba, giờ phút này bất đắc dĩ lắc đầu cười cười.

Lâm Yên liếc mắt lườm Bùi Vũ Đường, "Cảm động cái cọng lông, có bản lĩnh cậu ngày ngày trở về ăn cơm cùng anh cậu đi!"

Bùi Vũ Đường cười khan một tiếng, "Vậy làm sao có thế chứ! Em dù sao cũng là người đã rời nhà ra đi! Vậy không thích hợp! Em thấy nhị ca cũng rất thích hợp!"

Bùi Nam Nhứ không nghĩ tới cứ như vậy bị em ruột bán đi, sắc mặt hơi có chút im lặng.

Đang muốn mở miệng nói chuyện, lúc này, truyền đến một hồi tiếng bước chân ở cổng, là Bùi Duật Thành trở về.

Lâm Yên vội vàng ân cần qua đi nghênh đón, vừa giúp Bùi Duật Thành nhận áo khoác, vừa lên tiếng nói, "Bùi tiên sinh, hôm nay ngài tan tầm sớm như vậy sao?"

"Ừm, chuyện bên kia của cô giải quyết xong rồi?" Bùi Duật Thành vừa mở miệng, vừa cực kỳ tự nhiên cúi đầu, hôn một chút trên trán của Lâm Yên.

Lâm Yên ngốc trệ: "..."

Cái này... Đây quả thực tựa như là... Một đôi vợ chồng nhỏ trong thời gian tân hôn...

Chồng trở về, sẽ hôn môi vợ của mình...

Lâm Yên bị chính ý nghĩ này của mình dọa sợ, mau chóng giả bộ dáng vẻ như không quan trọng, cố gắng tự trấn định tiếp tục mở miệng nói, "Là... là... A, không nghĩ tới ông chủ giải trí Đỉnh Phong vậy mà lại tự mình ra mặt giúp tôi nói chuyện, còn có Bùi Ảnh Đế cũng nói rõ tình huống với phóng viên..."

Bùi Duật Thành gật đầu: "Vậy thì tốt."

Nhìn biểu lộ trong dự liệu này của Bùi Duật Thành, Lâm Yên vô thức nhìn thoáng qua phía Bùi Duật Thành nhiều hơn, "Khục, Bùi tiên sinh, đây sẽ không phải là... Ngài an bài chứ?"

Nghe thấy Lâm Yên cùng đại ca nói chuyện, Bùi Nam Nhứ ở một bên mở miệng nói rõ lí do: "Đúng là đại ca giao cho em, cộng thêm vừa vặn lúc ấy em cũng ở tại chỗ, liền trực tiếp để Sở tổng theo em ra mặt."

Lâm Yên: "Thật đúng là a..."

"Thế nào? Không hài lòng?" Bùi Duật Thành cười cười nói, "Không phải cảm thấy tôi chính chủ tuyên bố, quy cách quá cao hay sao?"

Lâm Yên: "..."

Cho nên, hắn liền tri kỷ đến giúp cô hạ thấp quy cách xuống một chút à...

Thế nhưng, vẫn là quá cao được không?

Nào có dạng diễn viên mới như cô có ông chủ công ty tự mình đi ra chính chủ tuyên bố chứ! Huống chi còn có dạng đỉnh cấp ngành giải trí như Bùi Nam Nhứ này!

Được rồi...

Đối với siêu Boss mà nói, đại khái trong mắt hắn, loại quy cách này đã coi như là rất thấp đi.

"Không có... Hài lòng... Rất hài lòng..." Lâm Yên chỉ có thể yếu ớt mở miệng, "Cảm ơn ngài, Bùi tiên sinh! Thật rất cảm tạ ngài!"

Bùi Duật Thành nghe Lâm Yên mở miệng một tiếng ngài, hai con ngươi hơi hơi nheo lại, "Lâm tiểu thư xưng hô với tôi, tựa hồ vẫn luôn hết sức lạnh nhạt..."

Lâm Yên nghe vậy sửng sốt một chút, giống như vẫn luôn là thế này...

Cô đối với Bùi Duật Thành luôn luôn đều là mở miệng một tiếng "Ngài".

Bùi Vũ Đường một bên cầm lấy quả táo trên bàn vừa gặm vừa lên tiếng nói, "Đúng vậy, em trước đó đã muốn nói, cách xưng hô này của chị dâu thật quá kì quái!"

Lâm Yên liếc mắt trừng Bùi Vũ Đường, lập tức gãi gãi đầu, nhìn về phía Bùi Duật Thành nói, "Cái kia, là thói quen của tôi, nhất thời không đổi được... Kêu tên... Luôn cảm thấy là bất kính với ngài..."

Ngài ở trong lòng tôi!

Lâm Yên nói xong, vô thức lại nói "Ngài" một lần nữa.

Cô tưởng tượng một chút hình ảnh chính mình dùng nick name với Bùi Duật Thành, Duật Thành? A Thành?

Má nó! Này dù như thế nào cũng kêu không được! Quá buồn nôn!

Làm trạch nữ sắt thép, Lâm Yên biểu thị, thật sự là không gọi được.

"Đại ca của em còn ước gì chị bất kính với anh ấy đấy..." Bùi Vũ Đường nói thầm.

Lâm Yên: "..." Đứa trẻ trâu này có thể im miệng hay không?

Cuối cùng, tròng mắt Lâm Yên chuyển động, mỉm cười nhìn về phía Bùi Duật Thành mở miệng nói, "Bùi tiên sinh, thực ra tôi cảm thấy, dùng chữ "Ngài" này với ngài... Cũng rất tốt nha..."

Đuôi lông mày Bùi Duật Thành khẽ nhếch, dù bận vẫn ung dung nhìn lại phía nữ hài: "Ồ? Lâm tiểu thư vì sao lại cho là thế?"

Lâm Yên ho nhẹ một tiếng, chậm rãi mở miệng giải thích, "Cái chữ "Ngài" này ý... Chính là... Chính là... Ngài ở trong lòng tôi..."

Bùi Duật Thành: "..."

Bùi Nam Nhứ: "..."

Bùi Vũ Đường: "..."

Ngài ——

Thanh âm réo rắt của nữ hài, giống như ngọc thạch thuần túy nhất, nhẹ nhàng gõ ở trong lòng Bùi Duật Thành...

Trong nháy mắt, Bùi Duật Thành chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới đều hòa tan ở trước mắt, kính xưng "Ngài" vốn là kéo xa khoảng cách giữa bọn họ, trong nháy mắt trở nên kiều diễm...

Bùi Duật Thành tựa hồ sợ sệt trong phút chốc, sau một lúc lâu, bất đắc dĩ mà lộ ra nụ cười nhẹ cưng chiều, nhìn về phía cô bé trước mắt: "Lâm tiểu thư thật vô cùng biết dỗ người..."

Hai gò má Lâm Yên lập tức ửng đỏ, cô nào có rất biết!

Rõ ràng là hắn dỗ lên khiến người ta không muốn sống được không!

Bùi Vũ Đường bên cạnh nghe đại ca nói, gật đầu như giã tỏi, chị dâu xác thực rất biết!

Cái trình độ kia, quả thực là lưỡi rực rỡ hoa sen!

Cậu ta quả thực là nhìn mà than thở, quỳ bái!

...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.