"Chị dâu, chị chớ tin những lão già kém may mắn này kể chuyện ma quỷ, những thuốc bọn họ nghiên cứu chế tạo cho Duật ca kia cũng không kém độc dược bao nhiêu, bọn họ một mực vì hoàn thành nhiệm vụ, tạm thời ngăn chặn bệnh tình, đâu thèm để ý đến cơ thể Duật ca phải chịu tội!
Người không ra người quỷ không ra quỷ như thể, tiếp xúc với không khí cũng có thể gặp nguy hiểm, vậy còn có thể gọi là sống sót sao?" Tần Hoan lo lắng mở miệng.
"Thằng nhãi ranh dốt nát, cậu biết cái gì, dám ở chỗ này hồ ngôn loạn ngữ..." Đàm giáo sư giận đến gần chết.
Tiểu tử này nhiều lần nghi vấn tâm huyết bọn họ nghiên cứu ra, quả thực là không coi ai ra gì, những chuyên gia khác phía sau ông ấy cũng dồn dập bắt đầu trách cứ.
"Chúng tôi mới là nhân viên chuyên nghiệp, các người coi như là vì tốt cho đại thiếu gia, mau mở cửa đi!"
"Đúng đấy, nếu không thật sự xảy ra chuyện gì, các người gánh nổi sao?"
"Tác dụng phụ của thuốc dù lớn, chẳng lẽ còn có thể trọng yếu hơn mạng sống?"
...
Lâm Yên bị làm cho đau não, nhưng những lời kia của Tần Hoan, quả thật lại làm cho cô có chút để ý, chần chờ mở miệng hỏi Tần Hoan nói, "Vậy ngoại trừ uống thuốc bên ngoài, còn có những phương pháp khác không?"
Tần Hoan nghe xong biết có hi vọng, lập tức mở miệng nói, "Có có có, chỉ cần chị đi bồi Duật ca ngủ... A phi... Ý của em là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2734103/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.