Lâm Yên nghe vậy, nghiên cứu đi nghiên cứu lại câu nói này một chút.
Đây là một câu danh ngôn của Wilde...
* Nguyên văn câu danh ngôn: Luôn luôn! Đó là một từ đáng sợ. Nó khiến tôi run lên khi nghe thấy nó. Phụ nữ thích dùng nó. Họ làm hỏng mọi cuộc tình lãng mạn khi cố gắng biến cuộc tình thành vĩnh cửu. Nó cũng là một từ vô nghĩa nữa. Sự khác biệt duy nhất giữa đoạn tình chóng vánh và đam mê suốt đời là đoạn tình chóng vánh tồn tại dài hơn chút xíu. (Nguồn: cvt)
"A, có ý gì?" Lâm Yên nghe không hiểu.
Đáy mắt Bùi Duật Thành phản chiếu bóng đêm, mở miệng nói: "Nếu như là gạt tôi, vậy liền gạt tôi cả một đời."
Bùi Duật Thành dùng chính là ngôi thứ nhất để trả lời cô...
Lâm Yên không hiểu sao có loại ảo giác bị nhìn thấu cùng phát hiện, không khỏi giật nảy mình.
Đồng thời, cô cũng hiểu rõ ý tứ của Bùi Duật Thành.
Cái gọi là đoạn tình chóng vánh, nếu là đoạn tình chóng vánh cả một đời, ai có thể chắc chắn, cả đời sẽ không thay đổi đâu?
Cho nên, dù cho biết rõ là lừa gạt, hắn chẳng lẽ cũng không thèm để ý sao?
Cái này là thích cùng yêu đối phương đến cỡ nào, mới có thể chịu loại chuyện này?
Nghĩ như vậy, trong lòng Lâm Yên nhất thời hơi hồi hộp một chút.
Má nó!
Bùi Duật Thành yêu cô?
Cô sợ không phải điên rồi đi!
"A... Ha ha... Như vậy à.." Lâm Yên gượng cười, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733979/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.