Không đợi Vương Liêu nói xong, một vị thanh niên khác lại ngắt lời: "Lão gia tử, Vương Liêu nói không sai, đứa cháu gái ngoại này của ngài cái gì cũng không hiểu, có lẽ cô ta không chịu nổi tốc độ xe đua, nhưng cô ta cũng không thể để Hạ Nhạc Phong dừng xe trên đường đua chứ! Nếu như không phải Minh Khải, đội xe Hạ gia chúng ta hôm nay liền sẽ trở thành triệt để chê cười!"
"Hai vị, đã thành chê cười được không, coi như thắng thì thế nào? Người ta dám ở trước mặt rất nhiều phóng viên truyền thông giới đua xe khiêu khích chiến đội Song W, trời ạ, cô ta cho là cô ta là ai? Thật sự coi mình là hoa tiêu chuyên nghiệp rồi? Hay là tay đua xe chuyên nghiệp? Ban đầu trận đấu này, cô ta liền đã cho chúng ta thêm phiền toái cực lớn, suýt nữa khiến cho chúng ta trở thành sỉ nhục, thế mà còn không tự biết mình!"
Đối mặt phàn nàn của rất nhiều đội viên Hạ gia, Hạ Nhạc Phong vốn muốn nói chút gì, nhưng cuối cùng lại thở dài, nơi này tựa hồ không đến lượt cậu nói chuyện.
"Cha, nếu như hôm nay không phải Minh Khải, kết cuộc chúng ta sẽ như thế nào? Con đã nhìn thấu, nó còn ngoan độc hơn mẹ của nó!" Hạ Hùng lạnh lùng nói.
"Được rồi!" Lão gia tử Hạ Định Khôn nhíu chặt lông mày, nhìn về phía Hạ Hùng: "Mẹ của con bé là em gái ruột của con, con bé là cháu gái của con!"
"Cháu gái?" Hạ Hùng cười lạnh, "Cha, con cũng không có phúc khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733919/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.