Sảnh quan sát trực tiếp, lão gia tử Hạ Định Khôn nhìn chằm chằm tình huống xe của Hạ Nhạc Phong trên màn hình, không khỏi thở dài.
Hạ Hùng lắc đầu, nói: "Cha, cha cũng đừng trách Tiểu Phong, dù sao nó không có hoa tiêu, chạy ở vị trí sau cùng, nó cũng không có biện pháp gì."
Hạ Định Khôn thở dài một tiếng, lắc đầu nói: "Chỉ có thể ký thác hi vọng cho mấy tên đội viên khác, hi vọng bọn họ có thể giúp đỡ Minh Khải vứt bỏ hai đội xe còn lại, một đường lưu loát..."
Đối với Hạ Nhạc Phong, lão gia tử Hạ Định Khôn đã hoàn toàn thất vọng, không tiếp tục quan tâm.
"Cha, yên tâm đi, Minh Khải không có vấn đề." Hạ Hùng cười nói.
...
Phòng khách quý số 3.
Giờ phút này, toàn đội ZH1 đều đang ngó màn hình TV.
"Mợ nó, tiểu tử Hạ Nhạc Phong kia, thật sự đúng là vịn không nổi, Lâm tiểu thư làm hoa tiêu cho hắn, thật sự là uổng công, trận này khẳng định là vị trí sau cùng, không thoát được."
"Không phải sao, ngay từ khi bắt đầu đã muộn hơn người khác, một đường không dám tăng tốc, vậy làm sao mà đuổi, tôi đoán chừng người ta chạy xong hai vòng, hắn còn ở vòng thứ nhất."
"Lâm tiểu thư thật sự là quá đáng tiếc, kỹ thuật lái xe cho dù tốt, sau khi trở thành hoa tiêu, cũng không thể cứu vãn."
Mộc Mộc cười cười, nói: "Thực ra, đây cũng không có biện pháp gì, dù sao, Lâm Yên là một tay đua xe hết sức ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733874/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.