Công nhân viên nhìn chằm chằm Vệ Từ Phong, muốn nói lại thôi.
"Kỳ Thiệu Nguyên, nói thực ra đi, tôi còn không hiểu rõ cậu sao, cậu có thể giữ bí mật gì." Vệ Từ Phong liếc mắt lườm công nhân viên.
"Bí mật, cậu biết cái gì gọi là bí mật không, không thể nói! Tôi đã đáp ứng cô ấy, đánh chết tôi, tôi cũng không thể nói!" Công nhân viên có vẻ hơi thống khổ.
Nghe thấy, trong mắt Vệ Từ Phong hiện ra một tia kinh ngạc.
Nhiều năm trước đó, Vệ Từ Phong quen biết Kỳ Thiệu Nguyên tại chỗ ngồi khách VIP cùng vòng tròn thi đấu thứ nhất toàn cầu.
Về sau mỗi một lần thi đấu, hai người đều kết bạn mà đi, đối với Kỳ Thiệu Nguyên, Vệ Từ Phong hiểu rất rõ, một cái miệng lỏng kia như dây lưng bông vải, đừng nói bí mật của người bên ngoài giữ không được, bí mật của hắn cho tới bây giờ cũng không có giữ được.
"Móa! Kỳ Thiệu Nguyên..."
"Đừng hỏi, hỏi thì không còn bí mật!" Công nhân viên không đợi hắn ta nói xong, không chút do dự lắc đầu: "Là anh em thì đừng ép tôi, chuyện này nếu tôi nói cho cậu, tôi liền không có tư cách làm fan mê muội!"
Vệ Từ Phong: "..."
"Bệnh tâm thần, làm tiểu ong mật (?) của cậu đi." Vệ Từ Phong liếc mắt lườm đối phương, chợt, cũng không quay đầu lại, sau khi đóng cửa xe, nhanh chân đi đến phòng khách quý.
Thấy thế, công nhân viên hô: "Ai, chờ tôi một chút, cùng xem đi, hôm nay tôi cố ý bỏ bê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733864/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.