"Ông nội, làm sao vậy?"
Hạ Nhạc Phong đi tới bên cạnh lão gia tử, mở miệng hỏi.
"Tiểu Phong, các con cùng giúp Minh Khải kiểm tra tình trạng xe đi." Hạ Định Khôn nói.
Lần này, lão gia tử Hạ Định Khôn thật sự ký thác hi vọng quá lớn lên Hạ Minh Khải, cho nên, tận lực làm đến không có sơ hở nào.
"Được rồi." Hạ Nhạc Phong đáp ứng, bước nhanh đi đến bên cạnh Hạ Minh Khải, bắt đầu kiểm tra xe của Hạ Minh Khải.
Lâm Yên đứng ở một bên, trong lúc rảnh rỗi, ánh mắt cũng rơi vào trên xe đua của Hạ Minh Khải.
"Tiểu Phong, xe của anh không có vấn đề gì chứ." Hạ Minh Khải cởi bao tay ra, phủi tay, nói với Hạ Nhạc Phong.
"Ừm, không có vấn đề gì, tình trạng xe đều tốt." Hạ Nhạc Phong nhẹ gật đầu.
"Yên tâm đi Minh Khải, tôi cũng đã kiểm tra qua, không có vấn đề." Một bên, một vị nam tử trẻ tuổi để đầu đinh đứng đó, lên tiếng cười nói.
"Được, không có việc gì thì tốt." Lão gia tử Hạ Định Khôn nói.
Lâm Yên một mực chưa từng mở miệng, nhìn về phía lão gia tử Hạ Định Khôn, không chút do dự, nói: "Ông ngoại, khí áp bánh trái phía sau của chiếc xe này quá cao, dễ dàng nổ bánh xe."
"Cái gì?"
Lâm Yên vừa dứt lời, mọi người tại đây, bao gồm Hạ Nhạc Phong, đều sững sờ.
Khí áp quá cao, dễ dàng nổ bánh xe?
Làm sao nhìn ra được?
"Cô nói bậy bạ gì đó?" Nam tử trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733841/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.