Giờ phút này, "Lâm Yên" hành tẩu trên đường nhỏ không biết tên.
Rất nhanh, ánh mắt nữ hài từ lạnh lùng hóa thành mơ màng, lại khôi phục đến trong veo.
Lâm Yên giật cả mình, theo bản năng dò xét bốn phía.
Lúc này, Lâm Yên một mặt mộng bức.
Bãi biển đâu?
Còn có... Vài vị nam nữ trẻ tuổi trước đó muốn bắt mình cũng không thấy bóng dáng.
Lông mày Lâm Yên nhăn lại, chẳng lẽ mình lại mắc bệnh?
Trí nhớ của cô, vẻn vẹn dừng lại ở khi bản thân bị vật như lưới điện cuốn lấy, sau đó, trong đầu hiện ra rất nhiều hình ảnh hỗn loạn rối loạn, mà chuyện sau đó, bản thân cô lại không còn có bất kì ấn tượng gì.
Nơi đây, khoảng cách với bãi biển cũng không tính là rất xa.
Lâm Yên quan sát bốn phía, nơi này là một đầu đường nhỏ, ngày bình thường có rất ít người qua lại, nhất là đến ban đêm.
Rất nhanh, Lâm Yên cảm thấy đầu có chút choáng váng, thế là cũng không lo được hình tượng, tìm một nơi ngồi xuống.
Không biết vì cái gì, luôn có cảm giác trên thân mềm nhũn, giống như tất cả khí lực đều bị rút sạch, không chỉ như thế, đầu óc còn có chút đau nhức.
Lâm Yên cảm giác mình giống như uống say, đầu ngoại trừ đau nhức, còn có chút chóng mặt, trước đó đến cùng xảy ra chuyện gì, suy nghĩ rất lâu cũng không thể nhớ lại một chút.
...
Bãi biển.
Giờ phút này, mấy nam nữ trẻ tuổi kia hao hết khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733824/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.