Giờ phút này, Lâm Yên liếc mắt lườm bác cả Hạ Hùng cùng anh họ Hạ Minh Khải, ngay cả hứng thú phản ứng lại hai người bọn họ cũng không có.
"Ăn cơm đi."
Ông ngoại Hạ Định Khôn mở miệng nói.
...
Một lát sau, ở trên bàn cơm, Hạ Hùng nhìn về phía Hạ Nhạc Phong, mở miệng nói: "Tiểu Phong, trước đó con nói chuyện hoa tiêu đã giải quyết, ngày mai không có vấn đề đi."
"Cũng không có vấn đề." Ánh mắt Hạ Nhạc Phong rơi vào trên người Lâm Yên.
Lúc này, Lâm Yên cho Hạ Nhạc Phong một ánh mắt giải sầu.
"Bác nói này Tiểu Phong, cái gì gọi là cũng không có vấn đề, sân bãi thi đấu nếu như không có hoa tiêu, vậy không thể vào sân, mặc dù có thể lên đường, trận này con đua thế nào? Đây không phải chuyện đùa giỡn hay sao!" Hạ Hùng nhíu chặt lông mày.
"Ừm, con biết, ngày mai, hoa tiêu không có vấn đề." Hạ Nhạc Phong nhẹ gật đầu.
"Hoa tiêu của con đến cùng là ai, mời từ bên ngoài?" Hạ Minh Khải nhìn về phía Hạ Nhạc Phong, mở miệng hỏi.
Cho tới nay, Hạ Nhạc Phong bởi vì không quá biết nói chuyện, tăng thêm biểu hiện trên sân bãi thi đấu vẫn không được tốt lắm, cho nên, cơ hồ không ai nguyện ý cho Hạ Nhạc Phong đi làm hoa tiêu.
Đoạn thời gian trước, vị hoa tiêu cuối cùng của Hạ Nhạc Phong cũng chạy.
"Trước đó con đã thương lượng với chị Yên... Ngày mai khi đấu vòng loại, chị Yên cũng sẽ tham gia, hoa tiêu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733804/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.