Thực ra, Bùi Duật Thành chân chính kiên trì, chỉ có một chuyện kêu cô tới giải trí Đỉnh Phong.
Lâm Yên không khỏi nhớ lại lần Bùi Nam Nhứ tới đoàn làm phim đón cô kia, lúc trên xe, Bùi Duật Thành nói với cô.
Lúc đó, cô hỏi Bùi Duật Thành, có để ý chuyện thanh danh của cô kém, bị toàn mạng bôi đen, bị chửi không có tố chất, không có nhân phẩm, kỹ thuật diễn xuất cặn bã hay không...
"Để ý."
"Cần tôi giúp cô giải quyết bọn họ không?"
Đây là câu trả lời ngay lúc đó của Bùi Duật Thành.
Hắn ngại, là những người khi dễ cô, nhục mạ cô.
Bùi Duật Thành không phủ nhận, là bởi vì hắn xác thực nghĩ sẽ làm như thế, hay là cảm thấy, cô căn bản sẽ không tin tưởng hắn, cho nên không giải thích?
Mặc dù chân tướng là vũng bùn tăm tối tanh tưởi, nhưng nơi sâu, lại vùi lấp ánh sáng nhạt...
"Khục..." Bùi Duật Thành lại là một hồi ho khan.
Lâm Yên thấy thế, lập tức quét qua những thủ hạ kia của Bùi Duật Thành, gầm lên giận dữ, "Uy, người cũng đã ói máu, các người còn thất thần làm gì! Nhanh gọi bác sĩ đi!"
Mọi người bị hét, một mặt mộng bức: "..."
Không phải cô vừa rồi còn hận không thể giết lão đại hả?
"Trước đó vẫn có tin đồn anh bệnh nặng hôn mê bất tỉnh cái gì... Chẳng lẽ là thật?" Sắc mặt Lâm Yên ngưng lại, thì thào.
Bùi Vũ Đường nghe vậy lập tức nhảy ra nói, "Chị dâu, cái này chị không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733797/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.