Thế là, Lâm Yên bây giờ rốt cục mới yên tâm lại, tiếp tục mở miệng nói, "Chính là cái kia, cái kia tôi nói yêu ngài yêu chết đi sống lại cho nên mới lần lượt theo dõi ngài là dối... Thực ra cũng không phải như thế... Tôi từ đầu tới cuối cũng không nhận ra ngài... Trên giường ở biệt thự của ngài. Lần đó cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ngài..."
Thần sắc Bùi Duật Thành bình tĩnh giống như mặt biển không gió, lẳng lặng nhìn nữ hài trước mắt: "Vì sao đồng ý hẹn hò với tôi."
Vẻ mặt Lâm Yên như đưa đám nói: "Vì bảo toàn tính mệnh... Tôi hết lần này đến lần khác đối bất kính với ngài, coi như là ngài tính tình tốt, cũng sẽ không bỏ qua cho tôi, mà tôi cũng sợ cái ý thức kia còn điều khiển thân thể của tôi tiếp tục làm chuyện bất kính với ngài, nếu có cái thân phận bạn gái này, liền không thành vấn đề, cho nên lúc đó đâm lao phải theo lao, thật xin lỗi, là lỗi của tôi..."
Ngón tay Bùi Duật Thành gõ lên mặt bàn từng cái có tiết tấu: "Thần hồn điên đảo nhớ mãi không quên, ngày nghĩ đêm nghĩ..."
Lâm Yên trong miệng Bùi Duật Thành nói ra những lời của mình đã nói ngày xưa, không hiểu sao có chút xấu hổ: "Đó cũng là vì sợ ngài tức giận nên ăn nói bịa chuyện..."
Bùi Duật Thành: "Tụt huyết áp."
Lâm Yên nuốt nước bọt: "Lần đó tôi đi tìm ngài, nhưng thật ra là vì đi giúp Bùi tam thiếu giải vây..."
Bùi Duật Thành: "Đêm nay?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733764/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.