"Đồng chí cảnh sát! Người báo án rõ ràng là chúng tôi! Là chúng tôi được không? Chúng tôi báo án chính là vì để cho ngài bắt được tên bạo đồ này! Sao có thể thả cô ta!"
...
Nghe một đám người ồn ào lên án, cảnh sát đại thúc xụ mặt giận dữ mắng mỏ một tiếng, "Đều an tĩnh một chút! Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo! Các người coi nơi này là địa phương nào?"
Nói xong, cảnh sát đại thúc một mặt khinh bỉ nhìn về phía mấy thanh niên đứt tay đứt chân, vẻ mặt cực kỳ không vui giáo dục nói, "Tôi nói một đám đại ca các người, từng cái nhân cao mã đại(?),mặt dày nói một tiểu cô nương đánh các người thành dạng này, các người cũng không cảm thấy ngại?"
Đám người Tống Diệu Nam bị mắng máu chó đầy đầu, quả thực oan đến độ muốn khóc, càng nhiều hơn chính là khuất nhục.
Đám người bọn họ bị một tiểu nha đầu đánh thành dạng này, bọn họ cũng không muốn thừa nhận được không?
Ông cho là bọn họ rất muốn nói ra sao?
"Đồng chí cảnh sát, chúng tôi nói đều là nói thật, không tin các ngài có thể tùy tiện đi thăm dò!"
"Thật chính là cô ta đánh chúng tôi!"
"Chính là đúng vậy, vì cái gì không tin bọn tôi!"
Nhìn bộ dáng đau lòng sụp đổ của đám người Tống Diệu Nam này, ngay cả bọn Bùi Vũ Đường cũng không khỏi có chút đồng tình.
Đồng chí cảnh sát, thực ra bọn hắn nói không sai...
Cảnh sát đại thúc nghe một đám thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733715/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.