Tống Tử Nghĩa liếc qua đám người Z Thần cùng Mộc Mộc, cười lạnh nói: "Chuyện này không có liên quan với bọn mày, ít xen vào việc của người khác, nếu không liền đánh luôn cả bọn mày!"
Đang nói chuyện, vài vị thanh niên ngăn ở bên cạnh đội viên ZH1.
Chợt, ánh mắt Tống Tử Nghĩa, rơi vào trên người Lâm Yên cách đó không xa, cười nói: "Nhìn một chút, nam nhân này có bao nhiêu uất ức, bao nhiêu vô dụng, cô nàng, muốn ở cùng tôi hay không, chỉ cần cô phục vụ tôi nhẹ nhàng khoan khoái, khẳng định lợi ích thực tế hơn so với cô đi theo phế vật như vậy."
Nghe thấy, hàn mang trong mắt Lâm Yên lóe lên.
Nhưng rất nhanh, Lâm Yên lại hít một hơi thật sâu, cô nhất định phải bình tĩnh... Cô đã đáp ứng bản thân mình, về sau không ra tay đánh nhau nữa... Cô muốn phủi sạch quan hệ với đoạn hồi ức âm u trước kia.
"Thế nào, không nguyện ý?" Tống Tử Nghĩa thấy Lâm Yên không nói chuyện, lập tức cười lạnh: "Tôi đây liền đánh nó, đánh tới khi cô quỳ xuống cầu xin tôi mới thôi!"
Tống Tử Nghĩa nói xong, lập tức liếc mắt ra hiệu cho rất nhiều thanh niên nam tử bên cạnh.
Thấy Tống Tử Nghĩa ra hiệu, mười mấy vị tuổi trẻ đem Bùi Vũ Đường vây lại, quyền đấm cước đá.
"Tống Tử Nghĩa... Mày chờ đấy cho lão tử, lão tử nếu không giết chết mày..." Trong miệng Bùi Vũ Đường cũng không ngừng lại, ân cần thăm hỏi tổ tông Tống Tử Nghĩa một lượt.
"Đều đứng lên cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733704/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.