"Vệ thiếu, cái này..."
Phùng An Hoa nhìn về phía Vệ Từ Phong, vẻ mặt hơi sững sờ, vừa rồi chẳng lẽ là ông ta nghe lầm.
Vệ Từ Phong đến cùng là để cho Lâm Yên đi, hay là để Hạ San San cùng Tưởng Tư Phi rời đi?
Lời này làm sao nghe được, cảm giác có chút không đúng chứ?
Hạ San San cùng Tưởng Tư Phi ở một bên cũng không nghe rõ Vệ Từ Phong nói, nhưng hoàn toàn không nghĩ nhiều, vô ý thức cho rằng Vệ Từ Phong khẳng định là đang đuổi Lâm Yên đi.
Phùng An Hoa khá là cẩn thận, còn muốn tiếp tục truy hỏi rõ ràng Vệ Từ Phong rốt cuộc là ý gì, thế nhưng là, lực chú ý của Vệ Từ Phong đã hoàn toàn rơi vào sau lưng của ông ta.
"Cái này... Cái này... Đây là Lâm Yên?"
Vệ Từ Phong nhìn chằm chằm cô bé đối diện, chỉ là ngắn ngủi trong nháy mắt, vẻ mặt đã biến hoá vô số lần.
Hắn mặc dù không có gặp qua bản thân Lâm Yên, nhưng trước đó cũng nhìn qua ảnh chụp Lâm Yên, người trước mắt cùng trong tấm ảnh thế mà sẽ là một người...?
Đó là ảnh chụp sao? Đó là ảnh lừa gạt đi!
Lúc này, mấy người Phùng An Hoa cùng Khương Nhất Minh bên cạnh cũng nhìn theo ánh mắt của Vệ Từ Phong, quay người nhìn lại phía cửa phòng hóa trang.
Mấy người phản ứng đầu tiên là hai mắt tỏa sáng, cô bé trước mắt, quả thực tựa như là Lâm Phiên Nhược từ trong sách đi ra.
Không chỉ có mỹ mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733609/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.