Ánh mắt Lâm Thư Nhã rơi vào trên người Lâm Yên, đáy mắt chứa một mảnh lãnh đạm, cao ngạo, giống như là từ trên cao nhìn xuống, đánh giá người trước mắt như sâu kiến đã nhỏ yếu đến gần như không thể phát giác.
Trước đó Lâm Yên chỉ là vận khí tốt, mới có thể từ trên cao nhìn xuống bố thí cho cô ta, thậm chí cướp đi nam nhân cô ta ưa thích, chỉ là bây giờ, vận khí của cô đã chấm dứt, mặc kệ là Lâm gia, hay là Dật Hiên ca ca, hết thảy phải nên thuộc về cô ta, cô ta đều sẽ cầm về.
Đến mức Lâm Yên, phế vật... Cuối cùng chỉ có thể là phế vật, coi như là xách giày cho cô ta cũng không xứng.
"Chị, nếu như chị có gì cần, có thể nói với em..." Rất nhanh, Lâm Thư Nhã đứng ở trước mặt phóng viên, mở miệng về phía Lâm Yên: "Bất kể như thế nào, chị chung quy vẫn là chị gái của em, dù cho trước kia chị có như thế nào, nhưng máu mủ tình thâm, không cách nào chặt đứt."
Lâm Thư Nhã nói xong, một đám người truyền thông dồn dập bênh vực kẻ yếu.
"Thư Nhã, cô quá thiện lương, cô ta căn bản cũng không xứng làm chị gái của cô! Loại người này, tôi làm truyền thông mấy năm nay gặp nhiều lắm, cô ta căn bản là không có chút tam quan nào, không có chút điểm mấu chốt nào!" Một người phóng viên mang kính trong đó, liếc qua Lâm Yên, lạnh giọng quát.
Đối với lời nói của vị phóng viên này, mọi người ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733557/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.