Sau khi gia yến kết thúc, Lâm Yên trước tiên đưa mẹ về.
Mẹ vốn là do được ông ngoại gọi quay trở lại ăn cơm, tâm tình hiếm khi khá hơn, nhưng không nghĩ tới sẽ náo thành kết thúc như này, trên đường trở về vẫn thất hồn lạc phách, yên lặng không nói gì.
Lâm Yên rất rõ ràng, mấy năm nay mẹ vẫn đem tất cả trách nhiệm ôm về phía mình, uất ức thành bệnh.
Nếu như tiếp tục như thế, cô chỉ sợ thân thể cùng tinh thần của mẹ sẽ càng ngày càng kém.
Cô nghĩ tới rất nhiều phương pháp cố gắng dời đi lực chú ý của mẹ, chỉ tiếc khúc mắc của mẹ quá sâu...
Lúc trước khi mẹ ly hôn với Lâm Dược Thông, toà án phán quyết cho mẹ một ít tiền bồi thường ly hôn và một ngôi nhà.
Thế nhưng là, sau này bởi vì bác cả cả ngày uống rượu gây rối, chọc tới một cậu ấm có tiền ở đế đô, bị người ta thưa kiện phải vào tù, một khi đại cữu thật sự ngồi tù, như vậy sau khi ra ngoài thì cả một đời cũng bị hủy.
Mẹ vì cứu bác cả ra, chỉ có thể dùng điều kiện từ bỏ bồi thường khi ly hôn đi cầu xin Lâm Dược Thông hỗ trợ.
Lúc ấy một căn nhà ở nội thành đế đô mà Lâm Dược Thông cam kết, cũng thay đổi thành căn nhà nát ở ngoại ô xa xôi.
Sau đó, bác cả không có chút cảm kích nào, ngược lại đem nỗi tức giận khi mình bị người kiện vào tù đều đẩy hết lên người mẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733466/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.