Sau khi Lâm Yên và Uông Cảnh Dương mang theo công nhân dọn nhà rời đi, Vương Xảo Tuệ đặt mông ngồi dưới đất liền bắt đầu kêu khóc.
"Cái tiểu tiện nhân này... Cái tiểu tiện nhân lòng dạ hiểm độc này..."
Tần San San trơ mắt nhìn bàn trang điểm mình yêu thích, tủ đầu giường, thậm chí ngay cả giấy dán tường xinh đẹp đều bị bóc sạch, tức đến cơ hồ muốn nổi điên, "Chuyện này tuyệt đối không thể cứ bỏ qua như vậy!"
"Không sai, không thể cứ bỏ qua như vậy, con bây giờ lập tức gọi điện thoại cho Thư Nhã! Cái tiểu tiện nhân này, nó tạo phản rồi!"
Tần San San lập tức lấy điện thoại cầm tay ra, gọi cho Lâm Thư Nhã.
"Uy, chị Thư Nhã..."
Điện thoại vừa được kết nối, Tần San San lập tức bắt đầu đại thổ nước đắng (?),"Chị họ Thư Nhã, chị cần phải giúp em một chút, em sắp bị Lâm Yên cho làm tức chết! Cô ta hôm nay đột nhiên mang theo một đám người tới, hung thần ác sát, đem đồ trong nhà em đều mang đi hết! Mẹ em cũng bị cô ta chọc giận sinh bệnh!"
"Lâm Yên cướp đồ của nhà em?"
"Đúng vậy a! Chị Thư Nhã, chị không biết đâu cô ta không thèm để ý mặt mũi, giống như là cường đạo, giữa ban ngày, thế mà trực tiếp ăn cướp trắng trợn!"
"A, phải không? Cô ta đã nghèo đến loại trình độ này?"
Lâm Thư Nhã cũng không quan tâm mẹ con Tần San San có phải bị khi dễ hay không, khiến cho cô ta để ý là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-quang-doi-con-lai-vua-ngot-ngao-vua-am-ap/2733419/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.