Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Dưới ánh nhìn chăm chú của Từ Thiên Tuyền, Lộ Lăng mở to cặp mắt vô thần và nằm đó hồi lâu. Một lúc sau cô mới dần lấy lại tinh thần.
Thiếu nữ mặc đô loli Gothic chống tay xuống đất, cố gắng ngồi dậy.
Cô bỗng nhíu mày nhìn sang tay phải của mình. Trong lòng bàn tay cô, có hai mảnh thủy tinh vỡ đã đâm vào, kết quả là máu túa ra.
Nếu là Lộ Lăng ở trạng thái bình thường thì khó mà tưởng tượng được việc cô lại dễ dàng làm mình bị thương như thế, nhất là còn vì nguyên nhân tay đè lên thủy tinh khi ngồi dậy. Nhưng bây giờ ý thức của Lộ Lăng rõ ràng là chưa tỉnh táo.
Từ Thiên Tuyền thấy vết thương đang chảy máu ồ ạt thì giật mình kêu lên:
- Cô, tay của cô!
- À, băng bó chút là xong thôi.
Lộ Lăng nhìn vết thương trên tay phải của mình rồi dùng tay trái chống xuống đất, từ từ đứng dậy.
Sau đó, thiếu nữ ngơ ngác đi về phía phòng ngủ của mình.
Từ Thiên Tuyền theo sau, ánh mắt lo lắng vẫn cứ dính chặt vào Lộ Lăng.
Lộ Lăng mở cửa phòng ngủ, Từ Thiên Tuyền cũng mau chóng chạy vào theo. Ngay sau đó, cô thấy một cảnh đáng kinh ngạc.
Bốn phía trong phòng ngủ treo đầy màn lụa trắng, trên tủ đầu giường là dấu vết của nến đã bị đốt hết. Trong căn phòng ngủ tràn ngập mùi thơm thanh tịnh.
- Tại sao cô lại làm phòng ngủ thành thế này?
Từ Thiên Tuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936806/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.