Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Khi trong đầu người ta là một mớ bòng bong, thường thì họ sẽ không ý thức được việc thời gian đang trôi qua.
Hứa Ngôn cũng thế, cậu ngồi trong toilet với đôi mắt vô thần rất lâu. Chờ tới khi cậu nhận ra mình nên đi về phòng thí nghiệm xem sao thì đã hơn một giờ trôi qua rồi.
Sau khi lấy lại tinh thần, Hứa Ngôn nhớ ra lúc mình bước khỏi phòng thí nghiệm, em gái có nói "Đi nhanh về nhanh", vậy là cậu có một linh cảm bất ổn.
Cậu bước nhanh khỏi toilet, đi tới cửa phòng thí nghiệm. Sau đó, Hứa Ngôn ngạc nhiên thấy phòng thí nghiệm đã đóng và khóa cửa rồi. Bên trong tối đen như mực, rõ ràng là mọi người đã ra về hết.
Những người khác ở phòng thí nghiệm thì không quan trọng, nhưng vấn đề là Lộ Lăng đâu? Con bé làm xong thí nghiệm rồi à? Hay là vì chờ mãi mà không thấy cậu nên đã tức giận bỏ về rồi?
Hứa Ngôn lấy điện thoại ra định gọi cho em gái, nhưng sau đó cậu thấy có một tin nhắn mới chưa đọc, tin nhắn đến từ Lộ Lăng.
"Có thời gian rảnh thì đến phòng trọ tìm em"
Hứa Ngôn biết rõ nơi Lộ Lăng ở. Đi ra khỏi khu thí nghiệm của học viện sinh học, ra khỏi cổng trường không xa, ở đối diện đường cái là có thể thấy được lối vào khu trọ.
Nhưng suốt nửa năm đi học ở Kinh Đại này, Hứa Ngôn chẳng mấy khi đến thăm nơi ở của em gái, còn việc ở bên em gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936804/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.