Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Trận chung kết cúp Kinh Đại đã diễn ra theo đúng lịch vào một ngày trung tuần tháng mười hai. Hai đội tham gia lần này là viện nghiên cứu sinh được công nhận có thực lực mạnh nhất và học viện sinh học luôn ở vị trí cuối cùng.
Các đội viện của viện nghiên cứu sinh đều là những "lão già" đã đá bóng nhiều năm ở trường, vì quen tay hay việc nên từ chiến thuật, ý thức đến kĩ thuật của bọn họ đều mạnh hơn các sinh viên chưa tốt nghiệp ở các học viện nhiều. Việc viện nghiên cứu sinh vào được chung kết là kết quả không hề bất ngờ.
Thế nhưng học viện sinh học cũng có thể bước vào trận cung kết cuối cùng lại là việc làm ai nấy đều kinh ngạc. Đứng ở vị trí trung lập, nguyên nhân để họ có thể bước vào chung kết là dựa vào tiên phong mạnh mẽ, thủ môn nghịch thiên và một thứ vận may làm người ta không nói nổi lời nào.
Trong trận chung kết, vận may này hình như đã không còn gì. Trương Tử Dương vẫn cố gắng như cũ, Hứa Ngôn vẫn phản ứng thần tốc, thế nhưng chẳng có tác dụng gì bởi vì các đội viên khác của học viện sinh học không thể ngăn cản các nghiên cứu sinh chọc thủng phòng tuyến hết lần này tới lần khác, sau đó sút vào gôn trong một trạng thái rất nhàn nhã. Hứa Ngôn cản được một lần, hai lần, ba lần nhưng nếu là một chục lần, thậm chí là hai chục lần thì sao?
Với việc này, Lộ Lăng cũng hết cách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936784/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.