Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Lộ Lăng và Hứa Ngôn sóng vai ra khỏi kí túc xá.
Hứa Ngôn bỗng hỏi:
- Mà này, một cô gái như em làm sao có thể đi vào kí túc xá nam hả? Dì quản lý không cản em à?
- Nam sinh vào phòng kí túc xá nữ thì khó nhưng nữ sinh vào phòng kí túc xá nam thì dễ hơn nhiều.
Lộ Lăng giơ tay phải lên để sửa lại bím tóc:
- Hơn nữa, mấy ngày tới hẳn là nữ sinh sẽ qua kí túc xá nam nhiều lắm, bởi vì lúc này đang là thời gian các câu lạc bộ tuyển người mới mà. Theo những gì em biết thì có rất nhiều câu lạc bộ sẽ dùng cách đến phòng ngủ thuyết phục. Chỉ đoán cũng biết là nữ sinh chạy tới phòng nam sinh tuyển người sẽ có hiệu quả khá cao đúng không?
Hứa Ngôn gật đầu rồi hỏi tiếp:
- Thế trưa nay em đột ngột sang đây tìm anh là vì chuyện gì thế?
- Bản thần đến thăm thủ hạ kị sĩ mà còn phải có lí do à?
Thiếu nữ cười duyên dáng.
Hứa Ngôn nhìn thấy nụ cười đáng yêu kia,cậu lại không thể đỡ được.
Từ ngày tới thủ đô đến giờ, phần lớn thời gian cậu đều ở một mình, Lộ Lăng gần như không chủ động tới tìm cậu. Ngay cả những biểu hiện trẻ trâu tự kỉ trong quá khứ cũng biến mất hoàn toàn.
Bây giờ xem ra cô em gái trẻ trâu tự kỉ lại quay về rồi nhỉ?
Hứa Ngôn không hiểu được lí do sâu xa nhưng việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-em-gai-tuoi-teen-cua-toi/2936759/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.